Bất đắc dĩ trở thành máy ‘ATM’, nàng dâu ‘hãi hùng’ mỗi lần nghe điện thoại mẹ chồng
Tôi (xin phép được giấu tên) hiện đang là nhân viên của một công ty lớn. Đọc được chia sẻ “Mẹ chồng coi nàng dâu như máy ATM?” tôi như uất nghẹn.
Tôi lấy chồng được 4 năm và cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời tôi. Tôi ở chung với gia đình chồng gồm ba mẹ chồng, vợ chồng chị tư (chồng tôi thứ năm) cùng hai người con trai, vợ chồng cậu em út (em trai chồng tôi) cùng hai con một trai, một gái, và vợ chồng tôi cùng đứa con gái được 3 tuổ.i.
Lúc vừa lo xong lễ cưới, chưa kịp thay áo cưới ra thì chồng tôi bảo mấy chiếc nhẫn vàng các bác sui cho nên gửi lại cho mẹ chồng vì đó là tục lệ của gia đình, em dâu đám cưới trước tôi mấy năm cũng phải gửi lại số vàng đó cho mẹ chồng tôi, tôi cũng tuân theo mà không hỏi nguyên nhân gì và cũng chẳng bận tâm vì tính tôi không quan tâm những thứ vật chất đó nên chồng muốn sao thì tùy cho vui lòng mọi người. Tôi lột hết đưa cho mẹ chồng, cứ tưởng như vậy sẽ êm xuôi. Dần về sau tôi mới hiểu mọi việc.
Ảnh minh họa.
Thời gian sau cưới, tôi chưa đi làm vì vừa ra trường tôi đang tìm việc làm, vợ chồng tôi ở nhà chồng và do đó tôi làm hết tất cả công việc nhà chồng vì nghĩ rằng giỏi sẽ được mẹ chồng thương. Em dâu thì đi làm nên quần áo cả nhà tôi bỏ vào máy giặt rồi đem phơi, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc con của chị chồng và em dâu, quần quật cũng hết một ngày, thời gian đó nhìn mình cứ như osin nhà người ta vậy, em dâu thì quần áo tươm tất lịch sự còn mình thì đầu tóc rối, quần áo xộc xệch lấm tấm mồ hôi. Nhiều lần khóc nấc với chồng thì anh bảo nào đi làm thì đẹp lên chứ có gì đâu. Tôi cũng bị trầm cảm từ đó.
Sau đó không tìm được việc làm nên tôi cố gắng ôn tập và đậu cao học ở trường danh tiếng. Lương chồng tôi cũng chỉ đủ chi tiêu cho anh ấy, mọi chi phí sinh hoạt và học phí đi học của tôi đều do ba mẹ ruột của tôi lo. Thời còn sinh viên cũng vậy tất cả ba mẹ ruột tôi đi làm thuê ở xa, mỗi tháng đều chuyển tiề.n về cho tôi 3 triệu đồng/tháng. Học cao học nên ba mẹ tôi cũng gửi về nhiều hơn 4-5 triệu/tháng
Và sau đó tôi có em bé cũng như vậy mọi chi tiêu của tôi và con đều do ba mẹ tôi lo, mỗi tháng tôi còn phải trích ra 1-2 triệu đồng gửi cho mẹ chồng phí sinh hoạt của chồng và tôi, tôi cố gắng chắt góp tiết kiệm hết cỡ để đủ tiề.n gửi cho mẹ chồng, dư bao nhiêu thì tôi cũng tự động gửi hết cho mẹ chồng bấy nhiêu. Đến lúc tôi sinh em bé thì gửi mẹ chồng tôi giữ giúp vì tôi đi làm và mẹ tôi cũng phải đi làm kiế.m tiề.n.
Video đang HOT
Tôi đi làm cứ nghĩ sẽ dư giả hơn để trả nợ ngân hàng, do ba mẹ tôi bán nhà ở quê tích góp lên thành phố mua cái nền và xây nhà để vợ chồng tôi đi làm có chỗ ở và khi nào ba mẹ nghỉ hưu cũng có chốn về, và tất cả số tiề.n bán nhà ở quê cũng chỉ đủ trả công thợ xây nhà, còn toàn bộ là vốn vay ngân hàng. Nên mỗi tháng tiề.n gốc và lãi cũng hơn 8 triệu đồng, đều do ba mẹ gửi về cùng lương hàng tháng của tôi chi trả.
Ảnh minh họa.
Còn khoản vay đó cũng có phần góp vào vay chung của ba mẹ chồng do lãi suất thấp theo gợi ý của chồng, nên hàng tháng nếu mẹ chồng không đưa kịp lãi và gốc của bà thì tôi cũng đứng ra trả thế tháng đó, đợi khi nào bà có thì gửi lại sau, nhưng có lúc chồng và tôi cũng phải chạy đôn chạy đáo đi vay mượn để trả khoảng lãi 3 triệu đó. Mọi chuyện tôi đều nghĩ chắc không có gì, nhưng càng ngày tôi càng áp lực, tiề.n lãi hàng tháng, tiề.n sữa và thuố.c men cho con, tiề.n phí sinh hoạt hàng tháng, có lúc con bệnh mà tôi không đủ tiề.n mua thuố.c cho con.
Đồng thời, may mắn lắm tôi còn phải lại bác sĩ mua thuố.c cho 4 con của chị chồng và em út khi mẹ chồng gọi “Chiều về con ghé qua bác sĩ Tường lấy thuố.c cho Bằng (con chị chồng) 4 ngày và Quốc (con em chồng) 2 ngày và lấy thuố.c cho Khánh 3 ngày (con tôi)”. Tôi vét hết tiề.n trong túi còn vừa đủ tiề.n để mua bao nhiêu ngày thuố.c đó, nhưng rồi còn hơn mười mấy ngày nữa mới đến cuối tháng thì tôi cũng không biết tiề.n đâu để chi tiêu ăn uống nữa.
Mẹ chồng tôi rất ít khi gọi cho tôi, khi nào bà gọi là tôi biết bà đang cần nhờ tôi mua hộ cái gì đó, nếu không thì bà nói nhà hết cái này, thiếu cái kia, nên mỗi lần thấy mẹ chồng gọi thì lại lo lắng không biết đủ tiề.n mua cho bà không. Chồng tôi nói thì cứ mua đi, trong thẻ ngân hàng anh còn vài triệu thiếu thì rút, nhưng đó cũng là tiề.n ba mẹ tôi gửi về tích góp để trả lãi tháng sau nếu rút hết thì còn đâu mà trả nữa.
Ảnh minh họa.
Tối nào nếu rãnh tôi liền gọi cho mẹ tôi hỏi bà có dư không nếu có tôi sẽ xin bà một ít, nhưng khi nghe bà còn làm việc thì tôi cũng chẳng thể mở lời, lúc gọi điện cũng hơn 20h đêm, thì bà bảo còn đang làm việc tăng ca, khi nào rãnh bà sẽ gọi lại, tôi hỏi bà ăn cơm chưa thì bà nói chưa ăn nào xong việc thì ăn sau. Nghe đến đó mà tôi uất nghẹn, mỗi ngày bà làm được 120 ngàn, nếu tăng ca thì được nhiều hơn chút, ba tôi thì lương cũng vậy, sức khỏe bà rất yếu, mắc nhiều bệnh, nhưng vẫn cố gắng đi làm trả nợ và lo cho con cháu, hàng tháng đi bệnh viện lấy thuố.c bảo hiểm cho đỡ tốn tiề.n.
Nghĩ đến ba mẹ tôi thì nước mắt tôi lại chực trào ra, bà luôn khuyên tôi kính trên nhường dưới cho vui lòng gia đình chồng, tiề.n có thể kiếm được nhưng tình nghĩa thì rất khó giữ. Nghĩ đến sức khỏe của ba mẹ tôi, nên tôi có buồn phiền gì cũng chẳng dám tâm sự với ba mẹ vì sợ ba mẹ buồn. Tôi xét nghĩ mình cũng không phải người hẹp hòi, tính toán ích kỹ, nhưng mọi sự tiết kiệm của tôi dành nuôi con khôn lớn thì đã không còn hi vọng vì còn tiề.n đâu mà lo cho con.
Tôi thấy mình bất lực quá.
Theo Phununews
Khi người trong cuộc bị đẩy ra ngoài và trở thành kẻ thứ ba bất đắc dĩ...
Đau thương nhất là khi chúng ta đã là số 2 hoàn hảo cho tới khi một ai đó bước vào và vô tình biến ta thành kẻ thứ 3. Thành ra sai cả một tình cảm, cả một lòng tin và sai cả một con người.
Chào chị người tình của anh, chúng ta chưa bao giờ gặp và chưa bao giờ có một lần nào chạm mặt hay nói với nhau câu nào. Từ lúc biết chị là tình mới của anh tôi chưa bao giờ tỏ ý hay có ý ghét chị vì chị là người thứ ba hay là người phá hoại hạnh phúc của tôi và anh, tôi chưa bao giờ có ý định đó.
Nhưng cho đến tận bây giờ, khi một tháng trước khi anh chị kỉ niệm 2 năm yêu nhau thì tôi lại có ý định là sẽ "rất ghét" chị. Vì ngay chính hôm kỉ niệm của " các người" chính là ngày anh ta " dằng" tay tôi ra để đến với chị, theo tôi hiểu là cả hai người đã tìm hiểu nhau trước đó, chỉ có tôi là con ngốc đứng đó cho cả hai "đùa cợt".
Tôi không biết là chị có biết điều đó không? Biết là anh ta đã "dắt mũi" cả hai không? Nếu có, cho phép tôi "khinh" chị nhé. Anh ta đã từng nói với tôi rằng:
- Anh không nghĩ việc tìm hiểu nhiều người cùng lúc là xấu, là tệ, là "bắt cá".
Vâng, tôi đồng tình với suy nghĩ đó, nhưng đồng tình của tôi dừng ở hai chữ "tìm hiểu" là khi chưa xác định được người phù hợp anh ta có quyền tìm hiểu cả thế giới này. Nhưng khi anh ta đã xác định mối quan hệ với ai đó rồi thì cái quan niệm vẫn muốn tìm hiểu người khác với tôi như vậy là sai là không trân trọng lẫn tôn trọng tình cảm của tôi và cả chị nữa.
Tôi hoàn toàn không có ý định nói chuyện triết lý yêu đương với cả hai, chúng ta trưởng thành cả rồi, nó thừa lắm. Vì giờ anh chị đang và vẫn hạnh phúc, anh chị đã bên nhau hai năm rồi còn gì.
Và vì tôi luôn nghĩ có "lý do" gì đó nên anh muốn buông tay tôi, cho tới khi biết anh đã có chị tôi vẫn không ngừng theo dõi cả hai, vì tôi không muốn chị làm tổn thương anh, vì nếu anh mệt mỏi hay chị làm anh buồn tôi sẵn sàng kéo anh về từ tay chị. Nhưng đó là suy nghĩ ngu ngốc nhất của tôi lúc đó.
Vì đến khi tôi nhận ra mình chẳng phải là "nữ chính đáng thương" đâu đó tôi thấy mình là kẻ thứ ba bất đắc dĩ
Anh chị đã đùa cợt một cách có chủ đích trên tình cảm của tôi. Tôi quả là một con khờ mà. Thôi thì tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa... Anh chị hãy tiếp tục hạnh phúc với những gì anh chị cho là đúng. Xin lỗi, giờ đây cả hai trong mắt tôi, là những kẻ lừa dối, dối trá, và đáng ghét.
I'm Joy
Đi du lịch cùng công ty vợ, tôi sốc khi nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng qua khe hở phòng tắm Tôi giật mình vì nghe có tiếng cả đàn ông và đàn bà bên trong đó. Tôi nhẹ nhàng rón rén nhìn qua khe cửa để rồi sốc nặng khi thấy cảnh tượng hãi hùng ấy. Tôi và vợ cưới nhau được 3 năm và có một con gái nhỏ 2 tuổ.i. Vợ tôi là người vợ ngoan hiền, đảm đang hiếm có....