Bàng hoàng trước quá khứ khủng khiếp của vợ sắp cưới
Nếu hai năm nay tôi trân trọng Linh bao nhiêu thì sau khi biết sự thực về những ngày tháng trước đó của em, tôi càng ê chề bấy nhiêu.
Tôi là một thằng đàn ông hơn 30 tuổ.i, đã trải qua ít nhất ba mối tình chính thức và thêm nhiều lần thích, mến hoặc choáng ngợp trước một số bóng hồng. Tôi cũng đã từng có những lần đi quá giới hạn cho phép của một người đàn ông chưa có vợ. Đối với tôi, chuyện quan hệ nam nữ trước hôn nhân cũng không có gì quá nghiêm trọng, cái màng trinh không quyết định đến đức hạnh của một người phụ nữ. Tôi từng nghĩ, tôi sẽ không bao giờ khó chịu hay hằn học nếu biết tôi không phải là người đàn ông đầu tiên của vợ.
Linh là một cô gái dịu dàng, sâu sắc và khôn khéo. Linh lại tốt nghiệp ngành văn nên cô rất dễ thấu hiểu và thông cảm cho những người xung quanh. Mỗi lần gặp căng thẳng hay buồn bực chuyện này chuyện kia trong cuộc sống, trong công việc, Linh luôn là người lắng nghe, an ủi và sẻ chia với tôi. Có khi Linh khuyên, cũng có khi cô chỉ ngồi yên, nắm tay tôi nói khẽ: “Em hiểu anh mà!”. Với tôi, Linh là người phụ nữ số một mà bất cứ người đàn ông nào cũng mơ ước được mang về nhà mình.
Tôi ngỏ lời cầu hôn, Linh đã ngập ngời niềm vui khi đón nhận lời yêu. Mọi chuẩn bị cho đám cưới đang diễn ra rất suôn sẻ thì bỗng dưng em gọi điện hẹn đi café vì có chuyện muốn nói. Thấy em chọn quán café lần đầu tiên hai đứa gặp nhau, tôi cứ ngỡ Linh đang muốn ôn kỷ niệm và tạo bất ngờ nào đó cho lễ cưới sắp tới. Vậy mà câu chuyện đã rẽ sang một hướng khác, tôi thật khó để diễn tả hết cảm xúc bàng hoàng, lo lắng, bối rối và cả ghê tởm khi nghe câu chuyện từ chính đôi môi ngọt ngào của người mà chỉ hai tuần nữa đây có thể sẽ cùng tôi đầu ấp tay gối mỗi ngày cho đến cuối đời.
Linh nói, em yêu tôi thật lòng, em đã suy nghĩ rất nhiều rồi mới quyết định kể tất cả với tôi. Sẽ là vợ chồng nên em không muốn giấu tôi điều gì. (ảnh minh họa)
Theo câu chuyện của Linh, trước đây em đã từng “qua tay” rất nhiều người. Người đầu tiên cũng chính là mối tình thời sinh viên, em không thoát khỏi sự tò mò giới tính, sự cô đơn của cuộc sống xa nhà nên đã không giữ được “cái ngàn vàng”. Sau đó, đi làm với đồng lương ít ỏi nhưng không muốn xin tiề.n ba mẹ, Linh đã cam tâm làm “bồ nhí” cho lần lượt hai người đàn ông đã có vợ để được nhận về những món tiề.n, những món quà, những chuyến đi chơi xa. Với Linh, đó là sự “trả thù” cho sự bội bạc của người bạn trai cũ, cùng với suy nghĩ, đã “hư” rồi thì “hư” thêm nữa cũng chẳng sao. Linh cũng đã từng bị vợ của người tình đán.h ghe.n, hù dọa một lần, sau đó em mới đau khổ, tỉnh ngộ và quyết định thay đổi cuộc đời. Từ đó em chăm chỉ làm lụng, đi học thêm và sống bằng những đồng tiề.n của mình, tránh xa tất cả những cạm bẫy của cuộc đời. Mong muốn của em là tìm được một người chồng tử tế để sống yên vui đến cuối đời.
Linh nói, em yêu tôi thật lòng, em đã suy nghĩ rất nhiều rồi mới quyết định kể tất cả với tôi. Sẽ là vợ chồng nên em không muốn giấu tôi điều gì. Em biết em có lỗi, nên em không dám trách móc gì nếu tôi thay đổi quyết định. Còn nếu tôi rộng lượng thứ tha cho quá khứ tội lỗi của Linh, em nhất định sẽ cố gắng hết sức để trở thành một người vợ tốt, một người dâu ngoan.
Thú thật, tôi vừa thương vừa trách Linh. Tôi thương vì em đã chân thật với tôi, và tôi tin tưởng vào sự cố gắng của em trong tương lai, nếu chúng tôi thành vợ chồng. Nhưng trong tôi lại xen lẫn cảm giác ghê tởm Linh – người con gái mà tôi rất mực trân trọng đã qua tay ít nhất ba người đàn ông, trong đó có hai lần cam tâm tình nguyện làm người tình của hai người đã có vợ chỉ để thỏa mãn vật chất.
Tôi có nên tiếp tục đám cưới với Linh không? Vì yêu Linh, ngay bây giờ tôi có thể bỏ qua tất cả để cưới em làm vợ. Nhưng trong cuộc sống vợ chồng vốn nhiều phức tạp, rắc rối, liệu tôi có đủ khả năng kìm nén, làm chủ bản thân để không bao giờ khó chịu vì quá khứ, hay lôi lỗi lầm của vợ ra để hằn học, dày vò? Tôi không chắc mình có đủ bao dung và bình tĩnh để sử dụng cho suốt cuộc đời này.
Theo VNE
Người vợ chưa từng nấu ăn cho chồng
Ngày yêu nhau, Hà và Chung được coi là một cặp tình nhân đẹp, một mối tình mà khiến ai cũng phải ngưỡng mộ, trai tài gái sắc.
Hà là cô tiểu thư con nhà giàu có, còn Chung chỉ là người con trai ở tỉnh bình thường, gia đình cũng không phải là khá giả gì. Nhưng Chung có tài, Chung học rất giỏi lại mồm mép, ăn nói dễ nghe, được lòng mọi người. Nên xem ra, trong mối quan hệ này, cả hai người không có gì là chênh lệch. Một người xuất thân giàu có, tiểu thư con nhà đài các, nhưng một người lại đẹp trai, khéo mồm và có tài...
Nhiều người còn bảo, không biết Hà tiểu thư như thế sau này có hợp với Chung không. Nhất là khi Chung đưa Hà về ra mắt gia đình mình ở quê, ai cũng khen Hà xinh xắn, ăn nói dễ nghe, chỉ có điều, họ hoài nghi về khả năng đảm đang của Hà. Cả bữa ấy, Hà gần như không biết động tay chân vào bất cứ thứ gì, không biết nấu nướng gì luôn. Mẹ Chung bảo Hà làm cái này cái kia, Hà chỉ cười và từ chối bảo &'cháu không biết làm'. Hà nhận nhiệm vụ nhặt rau và sắp xếp bát đĩa...
Mỗi lần Chung nói chuyện nấu nướng cho mình ăn, Hà đều cười bảo sẽ cố gắng. Nhưng mà... Khổ nỗi, Hà sinh ra trong gia đình giàu có, từ bé tới lớn không phải động tay chân vào cái gì. Chỉ biết ăn và đi học, mấy việc lặt vặt trong nhà cũng không phải động đến. Nhà có người giúp việc, mẹ lại chiều con gái nên chẳng muốn con làm gì cả. Sau này Hà mới biết, mẹ chiều mình quá thế không phải là tốt cho mình. Nhưng mẹ Hà cũng nghĩ, sau này con cái lớn rồi, thế nào chả có điều kiện, rồi cũng lại thuê người giúp việc, mấy việc linh tinh cần gì động đến...
Video đang HOT
Mỗi lần Chung nói chuyện nấu nướng cho mình ăn, Hà đều cười bảo sẽ cố gắng. (ảnh minh họa)
Cuộc sống sung sướng từ bé khiến Hà chỉ biết chuyên tâm học hành, không như các bạn cùng trang lứa, phải lao động vất vả, mệt nhọc. Nhưng không vì vậy mà Hà có tính kiêu căng, tiểu thư con nhà giàu. Về nhà bạn chơi, không nấu ăn thì Hà nói không biết nấu ăn, Hà không bao giờ ngại bộc lộ thân phận mình. Những việc gì làm được, Hà rất nhiệt tình.
Có lần Chung bảo:
- Hôm nào em thử nấu cho anh một bữa nhé, anh xem tài nghệ của em thế nào
- Trời ạ, em không biết nấu nướng gì đâu, một món cũng không được
- Em thử nhiều rồi, không được đâu anh, em cũng không hiểu sao lại không được
- Em mua sách về, làm theo công thức là được thôi mà
- Em đã làm rồi chứ, mấy lần rồi mà không thành công
- Em cứ thử đi, kém anh giấu cho, anh không chê
... Nghe nói bữa ấy Chung được ăn cơm nhão, cá cháy, rau nát... Hà chỉ biết nhìn Chung mà ngượng cười. Cố động đũa cho người yêu vui nhưng Chung vừa ăn vừa nhăn mặt...
Tuần sau, Chung chủ động mua thức ăn về nhà, gọi Hà tới. Hà hoảng hốt va.n xi.n:
- Anh định làm gì đấy, em, em không làm được đâu...
- Anh sẽ làm...
- Anh biết nấu ăn sao?
- Em đừng khinh anh, quá tuyệt vời luôn. Anh là đầu bếp giỏi nhất công ty đấy
- Thật á...
- Không tin cứ đợi xem
Hôm đó, Hà được phen mở mang tầm bắt. Vậy mà bấy lâu nay Hà không hề hay biết người yêu mình lại giỏi nấu nướng như vậy. Hà không dám tin, một anh chàng mồm mép tép nhảy, đẹp trai, ga lăng, làm việc cũng giỏi nữa mà giờ lại nấu ăn cực giỏi.
Nhìn cách Chung &'múa máy' trên bếp giống như một tay thợ nấu bếp chuyên nghiệp, Hà ngưỡng mộ lắm. Giá mà cô làm được như vậy thì tốt biết bao. Hà mừng thầm trong lòng, đắc ý rằng, từ nay, nếu cưới nhau, mình sẽ có được một đầu bếp giỏi, một người chồng tốt, lo cho mình từng bữa ăn rồi...
Hôm đó, Hà được phen mở mang tầm bắt. Vậy mà bấy lâu nay Hà không hề hay biết người yêu mình lại giỏi nấu nướng như vậy. (ảnh minh họa)
Ngược đời là vậy, vợ lo nấu ăn cho chồng chứ mấy khi chồng lo nấu ăn cho vợ. Hà cũng thử đi học nấu ăn, cũng mua sách về xem, cũng thử một bữa, hai bữa nhưng đều thất bại. Có lẽ, Chung quá giỏi nấu nướng nên việc thưởng thức món ăn do Hà nấu quả thật là ác mộng với anh.
Hà về nhà Chung nhiều lần, toàn là cỗ bàn to, Hà lại không dám mó tay vào, sợ làm hỏng nên chỉ đứng ở ngoài làm chân lăng xăng. Hà nghĩ bản thân mình thật ngại với gia đình anh, nhưng biết làm sao được. Họ hàng nhà Chung từ hôm đó có vẻ không hài lòng lắm. Họ bảo, &'lấy vợ mà không biết nấu nướng cho chồng thì cả đời đi ăn cơm bụi à?'. Những lúc ấy, Chung chỉ cười, rồi chống chế &'vợ không biết nấu thì chồng nấu cho vợ ăn, cháu tình nguyện'. Nghe câu nói của chung, Hà như mở tấm lòng...
Họ cưới nhau dù có nhiều người trong gia đình Chung không hài lòng lắm vì sợ cái tính tiểu thư của Hà. Nhưng mà, chỉ có người trong cuộc như Chung mới hiểu được điều đáng quý, đáng trân trọng của Hà, chứ không phải cái chuyện cô không biết nấu ăn. Không biết nấu ăn thì chồng nấu, Chung tự nguyện làm điều đó.
Cưới nhau được nửa năm, đúng là Hà chưa một lần nấu cho chồng một bữa cơm tử tế. Hôm nào Chung đi làm muộn, gọi về nhà, Hà bảo &'để em thử, em sẽ nấu cho anh món ngon'. Nhưng mà tối đó, Chung cũng chỉ được một bát mì. Nghĩ đến tấm lòng của vợ, Chung cố ăn hết. Đêm đói quá, không chịu được, Chung rủ vợ đi ăm đêm. Thế là hai vợ chồng lại có một cuộc hẹn hò lãng mạn vào đêm, kể ra cũng hay.
Suốt 6 tháng, trừ những ngày bận, Chung đều về nhà sớm, nấu nướng. Chung mặc định, việc đi chợ là của vợ, việc này vợ làm được. (ảnh minh họa)
Suốt 6 tháng, trừ những ngày bận, Chung đều về nhà sớm, nấu nướng. Chung mặc định, việc đi chợ là của vợ, việc này vợ làm được. Còn việc nấu nướng là của chồng. Dù sao thì để vợ nấu anh cũng khó mà nuốt được. Không dám chê vì sợ vợ buồn vì anh hiểu, Hà cũng cố gắng nhiều lắm rồi, nên anh phải nhận trách nhiệm nấu nướng.
Ngày Hà mang bầu, Chung càng thể hiện sự đảm đang của một người chồng. Hôm nào Chung cũng vòng qua chợ, mua thức ăn về tẩm bổ cho vợ. Sợ vợ không biết nấu ăn lại không dám ăn gì, Chung chủ động lắm. Mà đúng là, không có Chung thì Hà cũng chỉ biết ăn uống linh tinh, rồi lại không tẩm bổ cho con, hoặc lại ra ngoài hàng ăn, không an toàn.
Một người chồng biết nấu ăn thường mấy khi hài lòng về khả năng nấu ăn của vợ, nhất là người từ bé tới lớn chưa từng vào bếp như Hà.
Còn nhớ lần đó, đúng ngày sinh nhật Chung, Hà gọi cho anh giọng hớn hở:
- Chồng à, hôm nay em có bất ngờ dành cho anh, anh về sớm nhé
- Lại có gì bất ngờ nữa đây?
Nói vậy nhưng trong lòng Chung đang nghĩ đến một bữa ăn ở cửa hàng mà Hà đặt cho dịp sinh nhật mình. Nhưng không, vừa bước vào nhà, Chung thấy quá lạ, một không khí lãng mạn bao trùm, một chiếc bánh gato lung linh nến. Chung tới gần và vợ hát vang bài hát &'happy birthday' khiến Chung vô cùng xúc động.
Bữa ấy, Chung và vợ lại ra hàng ăn uống, được một bữa đán.h chén no nê nhân dịp sinh nhật chồng. Vợ không biết nấu ăn thì chỉ có vậy, cái bánh đã là thành ý lắm rồi dù nhìn rất dở... (ảnh minh họa)
Chung ôm chầm lấy vợ, hạnh phúc vô cùng, còn hạnh phúc hơn khi vợ nói &'đây là chiếc bánh em tự làm, học cả tháng nay rồi đấy, anh thưởng thức đi. Chúc mừng sinh nhật anh'.
Chung mừng lắm, ngồi vào bàn, làm điều ước và thổi nến, cảm giác ấy thật sự ấm cúng. Lấy nhau đã lâu, đây là lần đầu tiên Chung được vợ tự tay làm một chiếc bánh tặng chồng. Lúc bật điện lên, Chung mới nhận ra chiếc bánh dang dở của vợ. Cảm giác thật lạ, chiếc bánh lem luốc, kem rơi hết ra ngoài, sắp chảy nước vì nến... Nhưng không sao, thấy khuôn mặt méo xệch của vợ, Chung vội cắt bánh, ăn ngấu nghiếng mấy miếng, thấy thật ngon...
Bữa ấy, Chung và vợ lại ra hàng ăn uống, được một bữa đán.h chén no nê nhân dịp sinh nhật chồng. Vợ không biết nấu ăn thì chỉ có vậy, cái bánh đã là thành ý lắm rồi dù nhìn rất dở...
Họ hàng nhà Chung lên chơi, thấy Chung bữa nào cũng vào bếp nấu ăn, ai cũng lắc đầu ngán ngẩm, còn nói ra nói vào với anh. Họ lấy dẫn chứng cô này, cô kia, người này người khác tốt, biết nấu ăn sao Chung không lấy lại cứ khăng khăng lấy cô tiểu thư nhưng chẳng được cái nước gì. Nói ít không sao, nói nhiều khiến Chung cũng suy nghĩ và có chút chạnh lòng.
Chung cũng nghĩ, bản thân mình lẽ ra nên được vợ chiều nhưng mà, bây giờ lại làm kiếp chiều vợ. Nhiều khi cũng muốn về nhà được ăn bữa ngon, được vợ nấu nướng cho rồi mình nghỉ ngơi như bao gã đàn ông khác, vậy mà... Thật ra có lúc Chung từng tủi, nhưng nghĩ lại, vợ là người cực kì tốt, dù con nhà giàu nhưng lúc nào cũng điềm đạm, nhẹ nhàng, biết đối nhân xử thế, căn bản là có đạo đức. Và điều quan trọng hơn nữa là, Chung yêu, rất yêu người con gái này, nên những phút suy nghĩ chỉ là thoáng qua.
Còn Chung có tài nấu ăn thì giúp vợ cũng không sao. Coi như là sự phân chia lại lao động, khác với các gia đình khác là được... (ảnh minh họa)
Không làm được chuyện nấu ăn cho chồng như bao người phụ nữ khác, nhưng vợ chu toàn việc nhà, lo mua sắm cho gia đình, lúc nào cũng quan tâm tới việc mặc, ở, ngủ của chồng. Nói chung, ở bên vợ, Chung yên tâm mọi thứ. Còn Chung có tài nấu ăn thì giúp vợ cũng không sao. Coi như là sự phân chia lại lao động, khác với các gia đình khác là được...
Hôm rồi, mẹ Chung tự nhiên ốm một trận nặng, cũng không hiểu do tai biến hay gì. Mẹ lên thành phố cấp cứu, Chung lo lắm. Lúc đó, vợ chồng cũng không có nhiều tiề.n để lo cho mẹ, vậy mà vợ Chung, đã về thưa chuyện bố mẹ, mượn bố mẹ một khoản tiề.n lớn để lo lắng bệnh tật cho mẹ Chung. Vợ cũng nhờ hết người này, người kia, các mối quan hệ của bố để tìm bác sĩ giỏi chữa bệnh cho mẹ. Bao nhiêu ngày, dù vợ mang bầu nhưng một mình trong viện chăm sóc mẹ chồng như mẹ đẻ của mình, khiến anh cảm thấy vô cùng xúc động. Những lúc như này, anh càng trân trọng Hà hơn. Anh nghĩ, vợ anh là người như vậy đấy, đó là lí do vì sao anh yêu vợ hết lòng...
Anh trai anh xây nhà, anh ngỏ lời muốn vay mượn. Ngại vợ nên Chung không dám nói gì nhưng vợ lại chủ động &'anh ấy xây nhà, em không có nhiều, vợ chồng mình có chút của cải, thôi thì anh mang sang đưa cho anh chị ấy để anh chị bớt khó khăn. Khi nào anh chị có điều kiện thì trả, không thì coi như cho cháu...".
Những lời Hà nói khiến Chung vô cùng xúc động, cảm thấy trân trọng người vợ này. Trước giờ anh vẫn tin vợ anh là người tuyệt vời, coi gia đình anh như người ruột thịt, giờ thì anh đã đúng. Thật ra, không phải vì chuyện vợ anh đưa tiề.n cho gia đình anh mà anh quý, chỉ là anh cảm phục tấm lòng của vợ mà thôi...
Gia đình anh cũng vì vậy mà đã thay đổi cách nhìn về Hà. Một người vợ không hẳn là phải đảm đang chuyện bếp núc, một người vợ tốt là người biết yêu thương gia đình chồng cũng như gia đình mình, và là người sẵn sàng giúp đỡ khi người khác gặp khó khăn... Bây giờ, Chung tình nguyện làm người chồng cả đời này nấu ăn cho vợ nếu như vài năm nữa, Hà cũng không thể nào nấu được những bữa ăn ngon. Có gì đâu, chồng làm việc nhà, nấu nướng giúp vợ, vợ lo chăm sóc chồng con là được rồi, Chung chẳng bận tâm... Một người vợ không biết nấu ăn chưa chắc đã là không tốt...
Theo Khampha
Cám ơn chồng đã đồng hành cùng em Có nhiều lúc em đã so sánh chồng mình với chồng người khác, rằng chồng em không được như chồng họ, rằng chồng em không cho em có được cuộc sống ấm no như cuộc sống của người khác. ...Nhưng rồi, ngay lập tức, em lại tự vả vào miệng mình để cảnh bảo rằng, không nên có những suy nghĩ như vậy....