Bàng hoàng khi biết quá khứ, gia cảnh của bạn trai
Tôi chỉ biết ba cậu ấy làm kinh doanh, mẹ lo quán xuyến nhà cửa. Nhưng tôi không tò mò nhiều, tôi tin tưởng Q. và nghĩ rằng đến lúc thích hợp tự cậu ấy sẽ tâm sự với tôi.
Tôi đã quá tin anh, tin một cách mù quáng để rồi khi chuyện vỡ lẽ, tôi thực sự không biết nên làm như thế nào.
Sinh trưởng trong một gia đình có ba mẹ là giáo viên nên ngay từ nhỏ, tôi đã được ba mẹ dạy dỗ theo những khuôn phép chuẩn mực, từ cách đi đứng, nói năng, ứng xử… Khi lớn lên, nhờ vẻ ngoài ưa nhìn, dịu dàng, tính cách lại thân thiện, tôi được rất nhiều người quý mến. Vào đại học, tôi có không ít “cái đuôi” bám theo nhằng nhẵng, nhưng trái tim tôi lại đậ.p loạn nhịp trước Q. Đó là cậu bạn học chung lớp, lạnh lùng, ít nói. Ban đầu, tôi cũng không có thiện cảm gì mấy, nhưng kể từ khi một “biến cố” xảy ra, tôi đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn về Q.
Đó là một buổi chiều mưa tầm tã, tôi đi ngang qua đoạn đường vắng bị hai thanh niên chạy xe ngược chiều đâ.m phải. Cả người và xe đổ xuống vũng nước mưa nhem nhuốc. Tôi cố gượng dậy với cái chân cà nhắc thì hai người đó sấn tới, thay phiên chử.i rủa tôi, một tên bực tức định đán.h tôi, bỗng có một bàn tay ngăn lại kịp lúc. Tôi vừa thở ra nhè nhẹ và nhìn sang bên cạnh, là Q. Ánh mắt cậu ấy giận dữ, chỉ cần vài chiêu cơ bản, cậu ấy đã nhanh chóng bẻ ngoặt tay của tên đó. Sau khi chúng bỏ chạy, Q nhanh chóng dìu tôi vào trú tạm tại một ngôi nhà rồi ra hiệu thuố.c mua cao dán cho tôi.
Đó là kỷ niệm đã khắc sâu trong lòng tôi. Sau “đêm định mệnh” đó, tôi và Q trở nên thân thiết và thành người yêu lúc nào không hay. Q. đã tiết lộ rằng cậu ấy thầm thương trộm nhớ tôi lâu rồi, luôn âm thầm bảo vệ tôi từ xa. Q. chăm sóc tôi từng li từng tí, bên ngoài lớp vỏ lạnh lùng ấy là một trái tim ấm áp vô cùng. Tôi cảm thấy hạnh phúc ngập tràn mỗi khi bên Q.
Tuy nhiên, tôi cần thêm thời gian để chứng minh cho ba mẹ tôi hiểu là chúng tôi nghiêm túc trong tình yêu và không ảnh hưởng việc học. Ba mẹ tôi vốn rất nghiêm khắc trong chuyện tình cảm yêu đương của con cái.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi hài lòng mọi thứ ở Q., duy chỉ có việc anh hiếm khi kể chuyện nhà, trong khi tôi chia sẻ tất tần tật mọi thứ về gia đình mình. Tôi chỉ biết ba cậu ấy làm kinh doanh, mẹ lo quán xuyến nhà cửa, chấm hết. Nhưng tôi không tò mò nhiều, tôi tin tưởng Q. và nghĩ rằng đến lúc thích hợp tự cậu ấy sẽ tâm sự với tôi.
Chúng tôi thể hiện tình cảm qua những cái nắm tay nhè nhẹ, những nụ hôn ngọt ngào và dừng lại ở bấy nhiêu đó. Q. chưa hề đòi hỏi tôi vượt qua giới hạn mà ngược lại, Q. luôn động viên tôi và cậu ấy chăm chỉ học hành, làm con ngoan. Ngoài ra, song song với việc học trên trường, Q. còn phụ giúp người anh họ quản lý quán cà-phê và trợ giảng tiếng Anh cho một trung tâm ngoại ngữ. Tôi rất nể phục ý chí cầu tiến, nỗ lực hết mình của Q., điều đó càng khiến tôi yêu Q. nhiều hơn.
Tuần vừa rồi, Q. bị ốm nặng, phải nghỉ học suốt mấy ngày liền, tôi sốt ruột đứng ngồi không yên, gọi điện bảo đến nhà thì cậu ấy không cho. Sau đó nhờ lớp trưởng mà tôi đã có trong tay địa chỉ nhà Q. Vòng vèo cả tiếng đồng hồ, tôi mới lần ra con hẻm cần tìm. Tôi khá mệt và khát nên ngồi uống nước tại quán đầu con hẻm, chỉnh trang lại đầu tóc.
Khi biết tôi là bạn gái của Q., tự dưng gương mặt cô bán hàng thoáng chút ưu tư. Nén tiếng thở dài, cô hỏi tôi có tường tận về gia cảnh nhà Q. không mà đồng ý quen nhau, tôi lí nhí trả lời thì cô lắc đầu: “Mày còn khờ quá con ạ. Ở cái hẻm này, không ai không biết ông T. – ba Q., chuyên cho vay nặng lãi và “nổi tiếng” đán.h v.ợ con như cơm bữa. Vợ ông ta không chịu nổi đã bỏ đi, để Q. cho chồng nuôi dưỡng. Những năm cấp 2, 3, Q. ăn chơi, đua đòi cùng đám bạn xấu, thường gây sự khắp nơi. Nhưng không rõ vì lý do gì mà nó thay đổi hẳn tính tình, chí thú học hành và đậu đại học ngon lành như người ta…”
Tôi nghe câu được, câu mất, tai như ù đi. Tôi cứ đứng tần ngần mãi trước ngôi nhà có cái cổng sơn màu xanh dương, nghe giọng bố Q vẫn đang oang oang đòi nợ. Tôi ngơ ngác xen lẫn hoang mang. Treo vội túi cam lên thanh chắn cửa, tôi dắt xe cuốc bộ, lòng trĩu nặng. Hàng loạt câu hỏi hiện mồn một trong tâm trí: Tại sao Q. lại giấu giếm tôi? Cậu ấy có thực là đã thay đổi? Ba mẹ tôi sẽ ra sao khi biết tôi quen một người có hoàn cảnh gia đình như Q.? Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Làm gì để mẹ chấp nhận con dâu là đứa con rơi
Tôi buồn lắm. Tôi cố giải thích cho mẹ hiểu tình cảm tôi dành cho H là thật lòng nhưng đều vô hiệu. Mẹ tôi còn bắt H phá bỏ cái thai đó đi. Mẹ trách tôi mê muội. Con hiền lành, điển trai như vậy thì mẹ con nhà nó đã giăng bẫy lừa con.
Nhấc máy điện thoại chuyên gia tư vấn chưa kịp "alo" thì đã nghe tiếng khóc oà của một người thanh niên: "Các chị ơi giúp tôi với, giờ tôi phải làm gì để gia đình chấp nhận tình yêu của tôi? Tôi đã yêu H ngay từ ngày đầu chúng tôi gặp nhau. H đã có công việc ổn định. Tôi yêu và muốn lấy H làm vợ. Và cái thai trong bụng H đang lớn dần lên cũng chính là đứa con của tôi nhưng...
Vì sao chuyện lấy vợ của tôi lắm trắc trở đến thế? Khó khăn lắm tôi mới tìm được người mình yêu thương. Tôi đã 32 tuổ.i. Tôi là con út trong nhà có 3 chị gái. Nhưng tôi không phải là "cậu ấm". Bố tôi mất khi chị em tôi còn rất nhỏ. Thương mẹ và các chị gái vất vả lo toan phần kinh tế gia đình nên bấy lâu nay tôi luôn cố gắng học hành tử tế, sống tự lập ngay từ hồi còn là sinh viên. Ra trường, tự xin việc rồi thử việc ở nhiều công ty đến giờ tôi đã trở thành một chuyên viên "hạng cứng" của Trung tâm nghiên cứu và phát triển nguồn nhân lực. Mải mê công việc, sự nghiệp nên khi ngoảnh đầu nhìn lại thì tôi cũng chợt nhận ra, mình đã 30 tuổ.i những chưa có mảnh tình vắt vai. Các chị gái của tôi giờ cũng đã yên bề gia thất. Giờ thì trong ngôi nhà 3 tầng khang trang chỉ còn tôi sống cùng mẹ. Giờ mẹ cũng đã già. Các chị gái thì lấy chồng xa nhà.
Ảnh minh họa
Thỉnh thoảng các chị có mang cháu về thăm mẹ tôi. Những lúc ấy, mẹ và các chị gái của tôi cũng thường xuyên thúc giục chuyện tôi lấy vợ rồi sinh cháu nội cho bà bế bồng, cho vui cửa vui nhà. Trước khi gặp và yêu H, các chị gái cũng đã tìm hiểu và gợi ý cho tôi rất nhiều mối để tôi đến cưa cẩm. Có cô gái mặt mũi xinh xắn, kém tôi 8 tuổ.i ở gần nhà. Rồi có cô gái làm nghề giáo viên, biết chăm sóc gia đình, mẹ tôi rất ưng ý. Nhưng sự thật qua mấy lần đi uống café tìm hiểu nhau tôi thấy những đám hỏi ấy không hợp với mình. Rồi chúng tôi luôn có một kết thúc có hậu "Chúng ta không làm người yêu. Chúng ta làm anh em nhé!". Họ đều gật đầu đồng ý. Sợ mẹ buồn nên tôi cũng không lảng tránh chuyện vợ con hễ ai mách có cô này cô kia tôi đều cố gắng mở lòng chia sẻ nhưng phần vì không hợp phần vì trái tim không cùng nhịp chỉ cho mãi cho đến khi...
Cách đây 2 năm, tôi đã gặp H. H đến nộp hồ sơ vào làm việc tại Trung tâm của tôi. Tôi là trưởng phòng của H, thời gian đó H mới chỉ là nhân viên tập sự, tôi có thêm nhiệm vụ là giúp đỡ hướng dẫn công việc cho cô ấy nên chúng tôi có rất nhiều thời gian ở bên nhau cô ấy kém tôi 8 tuổ.i. Tuổ.i H nếu như theo ý mẹ tôi là rất hợp với mạng của tôi. Về ngoại hình cô ấy không xinh lắm nhưng ăn nói nhẹ nhàng và rất duyên. Nhưng gia cảnh của H hoàn cảnh có phần éo le. H làm con của bà me đơn thân. H là đứa con rơi của cuộc tình lầm lỡ của mẹ cô ấy với người đàn ông phụ bạc.
Những khi tiếp xúc với mẹ H, tôi thấy bà là người phụ nữ nhân hậu, chân thành và đối xử rất tốt với tôi. Tôi tôn trọng bà và không hề ngại chuyện quá khứ của bà. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi và H đã yêu nhau thắm thiết. Mẹ và các chị gái tôi rất vui, phấn khởi khi tôi thông báo sẽ đưa bạn gái về ra mắt mẹ và gia đình để chúng tôi được xây tổ ấm hạnh phúc. Niềm vui chẳng được bao lâu khi gia đình tôi đi thăm gia đình H trở về, tôi ngỡ ngàng khi ông nội, mẹ và các chị đều kịch liệt phản đối cuộc hôn nhân này. Họ không thể chấp nhận gia cảnh của cô ấy. H là một đứa con rơi.
Trước nay, khi kể chuyện về H tôi đã giấu mẹ và các chị chuyện cô ấy không có cha. Rằng bố H mất vì bị bệnh nặng. Nhưng tôi thật sự bất ngờ vì chuyện này mà mẹ tôi kịch liệt phản đối chuyện hôn nhân của tôi. Tôi luôn tìm cơ hội thích hợp để nói về những điểm tốt của cô ấy cho mẹ và các chị gái hiểu nhưng họ vẫn lờ đi. Những lẫn đưa H về nhà chơi cho mọi người trong gia đình được tỏ tường tính cách cũng như hình dáng cô ấy nhưng mẹ tôi đã dội gáo nước lạnh vào đầu cô ấy. Mẹ không nói chuyện H là đứa con không cha. Mẹ tôi đã dọa H rằng: "Bác không đồng ý cháu lấy thằng Bình. Bác đã xem tuổ.i hai đứa nếu hai đứa lấy nhau thì chỉ một thời gian ngắn là một trong hai đứa sẽ phải sống trong cảnh chăn đơn gối chiếc".
Trước sự phản đối kịch liệt của mẹ tôi, H cũng nhiều lần kiên quyết chia tay với tôi vì thấy mình bị xúc phạm. 3 tháng trước, H đã tránh mặt tôi. Mẹ và các chị biết chuyện nên mừng ra mặt. Mọi người động viên tôi, chiều chuộng tôi và chị gái cả hứa sẽ nhanh chóng tìm cho tôi một đám môn đăng hộ đối.
Trách móc hờn giận nhưng thật sự cả hai chúng tôi rất yêu nhau nên không thể bỏ được nhau. Đành liều một phen, chúng tôi dự định tính chuyện "bác sỹ bảo cưới" thế nào gia đình cũng chấp thuận. Mẹ tôi thương tôi chắc sẽ nghĩ lại. Tôi và H đã quan hệ tìn.h dụ.c với nhau, kết quả H đã dính thai. Tôi đem chuyện nay báo cáo với mẹ khi biết tin H có thai và mong chờ mẹ gật đầu đồng ý. Nhưng đúng như người ta vẫn thường bảo người tính không bằng trời tính. Mẹ tôi đã nổi cáu, bà tức giận và nói sẽ từ mặt tôi, mẹ đã bắt tôi chọn lựa giữa mẹ và H. Tôi thỉnh cầu với mẹ, xin mẹ cho phép chúng con lấy nhau, sướng khổ thế nào chúng con cũng chịu mà vẫn vô hiệu.
Ảnh minh họa
Tôi buồn lắm. Tôi cố giải thích cho mẹ hiểu tình cảm tôi dành cho H là thật lòng nhưng đều vô hiệu. Mẹ tôi còn bắt H phá bỏ cái thai đó đi. Mẹ trách tôi mê muội. "Con hiền lành, điển trai như vậy thì mẹ con nhà nó đã giăng bẫy lừa con. Mẹ không tin đứa con trong bụng nó là con của con đâu. Nghe lời mẹ, hãy bỏ nó đi". Nghe những lời đó, tôi thực sự rất đau lòng vì dù sao đó cũng là giọt má.u của tôi. Tôi và H yêu nhau hoàn toàn tự nguyện. Tôi không muốn là một kẻ vô trách nhiệm không thể để đứ.a b.é vô tội ấy phải chịu thiệt thòi được nhưng tôi cũng không muốn làm mẹ phải đau lòng.
Thời gian này, tôi như kẻ mất hồn. Đứa con thứ nhất đã phá, giờ H lại đang mang thai lần thứ hai mà đến giờ mẹ tôi vẫn kiên quyết không đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Tất cả chỉ vì tâm sự rất thật lòng của mẹ H về chuyện khó nói kia. Gia đình tôi sợ làm thông gia với mẹ H sẽ ảnh hưởng đến danh dự của gia đình. Tôi cảm thấy gia đình mình thật bất công khi đán.h giá người khác quá tàn nhẫn, khắt khe như vậy. Nhiều bận tôi dọa sẽ bỏ nhà đi nếu mẹ không chấp nhận chuyện tình cảm của mình nữa. Trước thái độ tiêu cực của tôi, chị gái tôi đã tìm đến H và nói thẳng tất cả những gì gia đình tôi nghĩ về mẹ con cô ấy. Điều đó gây ra những tổn thương vô cùng lớn cho cô ấy. Giờ này tôi và H thật sự mất phương hướng. Nhiều đêm tôi nghĩ sẽ cưới cô ấy, bỏ nhà đi cùng cô ấy bất chấp sự phản đối của gia đình hay chấp nhận chia tay để làm tròn chữ hiếu. Tôi phải làm gì bây giờ? Ngoài mong chờ ở mẹ hai chữ cảm thông.
Theo ANTD
Toan tính của một gái quê Liễu biết mình là phận gái quê, nhà lại nghèo nên khó "trèo cao". Nhưng như vậy không có nghĩa là cô phải chấp nhận cuộc sống bần hàn, khốn khổ này mãi. Bằng mọi giá, cô phải "rũ bùn đứng dậy sáng lòa". Liễu đang ở độ xuân thì, đẹp mơn mởn như đóa hoa vừa hé nụ. Vừa xinh gái, lại...