Bàng hoàng biết chị dâu hiền lành ngoại tình
Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã c.hết lặng.
Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã c.hết lặng. Tôi không thể ngờ được, người phụ nữ mà tôi kính trọng, tôn thờ, coi như là hình tượng sống, là mẫu người vợ mà tôi hướng tới lại thành ra thế này. Bản thân tôi bị sốc, muốn xác minh đó là sự thật, tôi đã đi theo hai người đó vào tận trong nhà nghỉ để xác minh. Đó chính là chị tôi thật, chị dâu hiền thục của tôi.
Chị và anh trai tôi kết hôn được 5 năm, có một đứa con trai kháu khỉnh. Cháu rất quấn tôi, hai cô cháu vui vẻ với nhau suốt ngày. Cái gì tôi cũng mua cho cháu, chiều cháu hết lòng, hết hạ như con của mình vậy. Cả nhà tôi coi cháu là cục cưng trong nhà và rất biết ơn chị, vì chị đã sinh cho gia đình tôi một đứa cháu trai ngoan ngoãn như vậy. Chị sống chung với nhà tôi, có bố mẹ và tôi. Dù là cảnh chung sống với mẹ chồng, con dâu, cả em chồng nhưng cả nhà vui vẻ, đầm ấm, không bao giờ có điều tiếng gì.
Bố mẹ tôi được cái rất dễ tính, coi chị như con gái, không phân biệt dâu con gì cả. Vì vậy, cuộc sống cũng dễ chịu hơn nhiều. Chúng tôi san sẻ tình cảm cho nhau, chị chu đáo với chồng con, với tất cả mọi người trong nhà tôi. Lúc nào chị cũng tươm tất việc nhà. Bố mẹ tôi thích ăn thì, thích món gì, chị nắm được hết. Tôi cũng vậy. Chị tâm lý vô cùng. Có gì đẹp chị cũng mua cho tôi làm quà, thi thoảng còn chở bố mẹ đi mua đồ. Rồi cuối tuần, anh chị chủ động cho cả nhà đi ăn nhà hàng. Đó là một cuộc sống hạnh phúc mà tôi mơ cũng không dám nghĩ tới mình lại có người chị dâu tuyệt vời thế.
Tôi nhiều khi thương chị, chỉ biết tới chồng con, chăm sóc nhà chồng mà không hề bận tâm tới bản thân. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chị không những tốt mà còn có nhiều việc làm khiến tôi kính trọng. Có gì không hay không phải, nhất là khi tôi cãi bố mẹ, chị gọi tôi ra ngoài, nói chuyện riêng. Chị nhắc tôi là bố mẹ già rồi, không quan tâm được bố mẹ thì đừng có cãi, việc làm ấy chỉ khiến bố mẹ buồn, nghĩ tiêu cực mà thôi. Bây giờ bố mẹ nhiều t.uổi, con cái phải nhẹ nhàng, có hiếu, mới là điều nên làm. Nghe chị nói, tôi xúc động lắm. Chị là dâu con còn nghĩ được cho bố mẹ như vậy, thế mà tôi lại… Tôi cũng hay cãi cùn, nên nhiều khi xích mích với cả nhà, nhưng từ ngày có chị động viên, tôi sửa được tính ấy.
Chị đi làm, về nhà, dường như không quan tâm tới những thú vui khác. Nhìn chị thì giống một người vợ hết lòng, hết dạ vì con, quan tâm chăm sóc con cái không tiếc điều gì. Trong bữa cơm, cả nhà thường hay nói đùa là, anh tôi may mắn vì lấy được người vợ như chị, tôi cũng thấy thế.
Tôi nhiều khi thương chị, chỉ biết tới chồng con, chăm sóc nhà chồng mà không hề bận tâm tới bản thân. Có nhiều khi thấy anh chị cãi nhau chuyện này, chuyện nọ, tôi còn nhắc nhở anh trai không được làm chị buồn. Anh đẹp trai nên hay có cô này cô kia trêu ghẹo, tôi còn sợ anh đi ngoại tình nên cứ hay đùa cợt cảnh báo anh. Vì cả nhà tôi tin chị, thương chị.
Nhưng thật chẳng ngờ, người phụ nữ mà tôi kính trọng ấy lại lừa dối cả nhà, cặp kè với người đàn ông khác. Cái giây phút nhìn thấy chị dắt tay người đàn ông đó vào nhà nghỉ, tôi như người ngơ. Không nói được gì, không tin vào mắt mình nhưng cũng kíp bám theo chị. Và sau khi xác nhận, đó chính là chị và người đàn ông lạ, tôi đã vội vã trở về, nằm vật ra giường vì thất vọng. Chị là vậy sao, tại sao chị lại làm hình tượng trong tôi sụp đổ, sao chị lại phải làm như vậy khi mà đang hạnh phúc thế này?
Có khi là anh chị đã không hạnh phúc như thứ mọi người vẫn thấy. Tôi bây giờ đang không biết nên làm thế nào, liệu có nên nói với chị về chuyện này để nghe một lời giải thích của chị không? (ảnh minh họa)
Tôi định tố cáo chị với cả nhà, nhưng rồi tôi lại suy nghĩ, liệu có lý do nào khiến chị hành động như vậy không? Hay là tại chị giận anh, hay tại chị và anh bằng mặt nhưng không bằng lòng. Hay tại hai người không hạnh phúc, chỉ là họ cố tình che đậy đi cuộc sống như vậy để khiến bố mẹ vui lòng mà thôi? Không loại trừ khả năng ấy, vì nhiều khi thấy anh chị rất lạnh nhạt với nhau, tưởng là bình thường nhưng giờ nghĩ lại thì không phải.
Có khi là anh chị đã không hạnh phúc như thứ mọi người vẫn thấy. Tôi bây giờ đang không biết nên làm thế nào, liệu có nên nói với chị về chuyện này để nghe một lời giải thích của chị không? Thật là, tôi không biết nên mở lời thế nào nữa.
Theo VNE
Không kỳ vọng chồng, khỏi thất vọng
Thật kỳ quặc và khó hiểu khi nghe chị tâm sự là suốt hơn hai mươi năm sống đầm ấm bên nhau, chị chưa từng đặt kỳ vọng nào nơi chồng.
Chị cười, giải thích, không đặt kỳ vọng để khỏi thất vọng về người bạn trăm năm của mình. Một người dù giỏi giang thế nào, tuyệt vời thế nào thì cũng có những khiếm khuyết, không bao giờ có ai hoàn hảo.
Chị biết chồng từ thuở hai người chỉ có hai bàn tay trắng. Anh đen đúa, ít cười nhưng hay lam hay làm. Cũng nhờ cái tính siêng năng cần cù ấy mà anh chiếm được tình cảm của chị - cô gái thích đọc tiểu thuyết và hay mộng mơ. Thật ra, chị để ý anh chàng nói ngọt cười duyên ở đầu xóm hơn anh, nhưng không hiểu sao mỗi khi chị cần giúp đỡ thì chỉ mình anh xuất hiện. Vì thế, chẳng biết từ lúc nào, chị quên hẳn anh chàng chỉ biết cười kia.
Chị nhớ trước khi cưới chị đã đặt rất nhiều điều kiện với anh. Đầu tiên là việc anh phải tập cười. Thứ hai là tập chia sẻ suy nghĩ của anh với chị. Thứ ba là tập khen chị v.v... Rốt cuộc chẳng có điều nào anh làm được. Mọi hy vọng chị đặt vào anh sụp đổ như lâu đài trên cát. Chị giận, chia tay. Anh chẳng buồn năn nỉ dỗ ngọt nhưng sáng nào cũng dậy sớm chạy qua nhà dọn hàng phụ mẹ chị. Chị đuổi về. Anh lạnh băng, ừ thì về. Vậy mà mới hai ngày anh không ghé, chị đã nôn nao trông ngóng, rồi tất tả chạy kiếm anh... trách: "Bộ đuổi là về luôn vậy hả?". Nói xong chị quê quá ôm mặt cười, anh cũng cười theo. Vậy là huề! Đơn giản đến nỗi nhiều khi nhớ lại chị vẫn còn thấy xấu hổ, có cô gái nào tự giận rồi tự xuống nước không?
Sau lần đó, chị nhận ra, mỗi kỳ vọng đặt cho anh chỉ là thêm một nhát cắt khiến sợi dây tình cảm có nguy cơ đứt rời. Thêm một kỳ vọng là thêm một nỗi sợ cho cả hai. Chị sợ anh thất bại. Anh sợ làm chị buồn. Chị sợ mình đặt lên vai anh áp lực quá lớn. Anh sợ sự cố gắng của mình chỉ l.àm t.ình hình càng tồi tệ hơn. Nỗi sợ phát triển quá nhanh và chính người đặt kỳ vọng sẽ bị tổn thương.
Ngày cưới nhau, chị hỏi anh có cần chị thay đổi điều gì không. Anh cười. Một nụ cười quyến rũ mà chưa bao giờ chị thấy ở một người đàn ông nào khác. Anh hỏi lại chị có còn muốn anh thay đổi. Chị cười lắc đầu, anh hãy là con người thật của mình để thỉnh thoảng chị nhận ra chồng mình tuyệt vời biết bao.
Theo VNE
Xin em bớt “ghét” Anh là trai miền Tây gốc, may mắn lấy được em, "cô Bắc kỳ nho nhỏ". Hai người dưng lớn lên từ hai gia đình, hai vùng miền khác nhau về chung sống dưới một mái nhà, tất nhiên phải có va chạm. Vì thế, vấn đề cốt lõi mà chúng ta từng thống nhất là, mình đâu phải kẻ thù để nhăm...