Bạn thân thường xuyên đến nhà chơi, mẹ chồng khó chịu nhưng sau lại đưa ra yêu cầu vô lý khiến tôi khó xử
Những khi tôi gặp khó khăn, bạn thân ở bên động viên để tôi có dũng khí vượt qua tất cả.
Tôi có một người bạn thân từ nhỏ. Hai chúng tôi có diện mạo và tính tình trái ngược hẳn nhau nhưng lại gắn bó như chị em ruột thịt. Cô ấy luôn cho tôi những lời khuyên và sự hỗ trợ chân thành nhất. Những khi tôi gặp khó khăn, bạn thân ở bên động viên để tôi có dũng khí vượt qua tất cả. Tôi nghĩ, cô ấy mang những đặc điểm bù trừ cho tôi nên mới thân thiết lâu bền như vậy.
Tôi vẫn còn nhớ, khi tôi thi trượt đại học, cả bầu trời như sụp đổ. Tôi không biết phải làm thế nào với tương lai của chính mình. Khi đó, bạn thân dù đã đỗ đại học nhưng vẫn thường xuyên gặp gỡ để giúp tôi đạt được ước mơ của mình. Sau đó một năm, tôi đã thi đỗ vào trường đại học danh giá.
Ngay sau khi ra trường, tôi cưới chồng luôn, còn bạn thân thì vẫn chưa tìm được người ưng ý. Tôi cũng sốt ruột nên hễ gặp ai cũng mai mối cho cô ấy nhưng mãi chưa thành công. Sợ bạn thân buồn, tôi hay rủ cô ấy đến nhà ăn uống, đi chơi.
Mối quan hệ của tôi và mẹ chồng vốn dĩ không tốt lắm. Nguyên nhân là do quan điểm của người già và người trẻ khác nhau. Sống trong cùng một nhà nên ít nhiều khó tránh khỏi mâu thuẫn. Hơn nữa, cứ mỗi lần thấy bạn thân của tôi đến chơi, mẹ chồng lại khó chịu.
Có lần bà nói: “Từ giờ con đừng tán gẫu, ăn uống bừa bãi hay đi mua sắm với cái M. nữa. Mẹ thấy chơi với nó chẳng được ích gì mà còn mất thời gian, sức lực, t.iền của. Con nên dành thời gian mà tập trung cho công việc và chăm sóc gia đình”.
Video đang HOT
Nghe mẹ chồng nói thế tôi tức lắm, tôi phản đối vì ai cũng phải có bạn bè. Vì có những điều có thể tâm sự với bạn, nhưng không thể nói với chồng hay mẹ chồng được. Mặc cho mẹ chồng ngăn cấm, tôi vẫn giữ quan hệ tốt với bạn thân của mình.
Một lần, chồng tôi bị ốm phải nằm viện. Tôi phải chạy đi chạy lại để chăm nom, trong nhà không có ai thay phiên. Bố mẹ chồng thì bảo già yếu rồi không chăm được. Tôi tính thuê y tá ở viện chăm nhưng chi phí khá đắt. Thế là mẹ chồng nảy ra ý kiến: “Theo mẹ, con bảo cái M. nó đến chăm thay phiên cho cũng được. Con xem nó như chị em trong nhà thì lo cái gì. Hơn nữa, nếu nó đồng ý thì từ giờ mẹ sẽ không ngăn cấm nó đến đây chơi nữa, cho chúng mày thoải mái qua lại”.
Nghe mẹ chồng nói, tôi thấy thực sự vô lý. Nếu tôi ốm thì khác nhưng đây là chồng tôi, tôi làm sao mở lời nhờ bạn thân của mình đi chăm anh ấy được. Dù chơi với nhau nhưng rõ là giữa chồng tôi và bạn thân cũng nên có giới hạn chứ. Đương nhiên tôi không làm theo lời của mẹ chồng, nhưng cũng khó xử vì chắc chắn là bà sẽ soi mói chuyện tôi tiếp tục chơi với bạn thân mà không giúp được lúc nằm viện.
(Xin giấu tên)
Chị dâu trộm vàng mẹ đuổi đi, 1 năm sau bà òa khóc thấy một vật trong túi chiếc áo khoác cũ
Nhà tôi chẳng có người lạ vào, anh tôi không lấy vậy chỉ còn chị dâu thôi. Có khi chị dâu lấy vàng của mẹ chồng rồi bán đi mang t.iền về giúp đỡ bố mẹ đẻ cũng nên.
Mẹ làm sao chấp nhận được cô con dâu như thế?
Hôm vừa rồi, tôi đến giúp mẹ dọn nhà. Hiện tại một mình mẹ sống, nhiều đồ dùng đã cũ không sử dụng đến nữa để lại chỉ thêm bừa bộn không gian. Tôi cùng mẹ dọn dẹp, lọc bớt đồ bỏ đi cho thoáng đãng nhà cửa.
Lúc dọn đến quần áo, mẹ tôi cầm chiếc áo khoác cũ mặc thử xem còn vừa người không. Chiếc áo này mấy năm nay mẹ tôi ít mặc đến nhưng bỏ đi thì lại tiếc nên vẫn để đó. Khoác lên người, bà xỏ tay vào túi áo thì phải đờ người khi tìm được một vật bên trong. Đó là đôi bông tai vàng của mẹ đeo từ khi còn trẻ, giá trị vật chất thì khoảng 5 chỉ thôi nhưng mẹ tôi rất quý vì do bà ngoại để lại.
Cầm đôi bông tai trên tay, mẹ tôi thẫn thờ rồi bật khóc nức nở. Tôi x.ót x.a trong lòng hiểu tại sao mẹ lại như vậy, bởi vì cũng do đôi bông tai này mà cách đây 1 năm mẹ đã đuổi chị dâu đi.
Sau khi chị dâu đi, anh tôi không liên lạc cũng chẳng tìm được vợ nên quay ra trách mẹ. (Ảnh minh họa)
Khi anh tôi cưới chị dâu, mẹ không hài lòng vì nhà chị ấy gia cảnh khó khăn. Bà nghĩ cưới chị ấy về, anh tôi sẽ nặng gánh nhà ngoại. Thời điểm rời đi là chị ấy về nhà tôi làm dâu được hơn 1 năm rồi. Thời gian chung sống cũng xảy ra nhiều mâu thuẫn nhưng mẹ chồng - nàng dâu nhà nào chẳng thế, không chuyện này cũng chuyện kia nên sao có thể trách mẹ tôi được?
Hôm đó bà muốn đeo đôi bông tai này để đi ăn cưới con một người bạn mà không thấy. Mẹ tôi nghĩ ngay tới việc nó đã bị trộm mất. Nhà tôi chẳng có người lạ vào, anh tôi không lấy vậy chỉ còn chị dâu thôi. Có khi chị dâu lấy vàng của mẹ chồng rồi bán đi mang t.iền về giúp đỡ bố mẹ đẻ cũng nên. Mẹ làm sao chấp nhận được cô con dâu như thế? Lúc đó anh tôi không có nhà, mẹ đã mắng té tát, ném đồ đuổi chị dâu đi.
Sau khi chị dâu đi, anh tôi không liên lạc cũng chẳng tìm được vợ nên quay ra trách mẹ. Đành rằng mất vàng ai cũng xót nhưng bà không có bằng chứng rõ ràng đã lập tức quy tội cho con dâu thì quá vô lý. Mẹ tôi mắng con trai bất hiếu, vì vợ mà coi mẹ không ra gì khiến anh tôi tức giận cũng xách đồ bỏ đi.
Anh vào thành phố khác làm việc và sống một mình trong đó. Sau ít lâu mẹ nguôi giận và nhớ con trai liền bảo anh về nhưng anh ấy nhất quyết không chịu. Anh bảo mẹ vẫn khỏe, có thể sống một mình, tạm thời anh chưa muốn về khiến bà khóc hết nước mắt.
1 năm qua chỉ có một mình lủi thủi, bà mới thầm hối hận. Nhiều lần bà bảo với tôi giá kể khi trước cứ mặc kệ anh trai, chị dâu, chỉ cần chị ấy ngoan ngoãn, hiếu thảo là được thì đã chẳng nên nông nỗi này. Nếu như vậy thì có phải bây giờ anh chị vẫn sống chung nhà, có khi còn sinh cháu cho bà rồi ấy chứ.
Tôi cũng thấy bất bình thay cho mẹ. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi lập tức gọi điện cho anh trai nói rằng đã tìm được bông tai rồi. Chắc lúc trước bà cất vào đó nhưng quên bẵng đi mất. Nhưng anh tôi lại nói đã tìm được chị dâu. Nếu mẹ có thể đến gặp trực tiếp xin lỗi chị và bố mẹ chị ấy thì anh sẽ đưa chị về, chuyện cũ coi như xí xóa.
Mẹ tôi rất khó xử. Đành rằng bà làm sai nhưng nếu bắt bà phải hạ mình xin lỗi con dâu và nhà thông gia cũ thì thật quá đáng. Dù sao bà cũng là mẹ chồng chị ấy cơ mà. Tôi cũng thấy bất bình thay cho mẹ. Tôi có nên tìm gặp riêng anh trai và chị dâu cũ để khuyên bảo họ đừng đưa ra yêu cầu đó?
Cả nhà chồng đã giấu tôi một việc quá lớn Những lời mẹ chồng nói khiến tôi bàng hoàng. Đọc bài viết "Mẹ chồng trăng trối một câu khiến vợ chồng tôi khó xử" mà tôi cảm giác như đã gặp người cùng cảnh ngộ. Bởi tôi cũng đang rơi vào tình huống khó xử như tác giả vậy. Khác chỉ chút là mẹ chồng tôi vẫn còn sống nhưng bà đã yếu...