“Bà ơi, sao bố cháu lại hay lôi chị Hoa lên phòng thờ l.ột q.uần áo ra đ.ánh đến c.hảy m.áu?”
“Bà ơi, sao bố cháu hay kéo chị Hoa lên phòng thờ l.ột đ.ồ đ.ánh như vậy hả bà. Cháu thấy chị Hoa cứ kêu đau mà bố chẳng dừng lại còn đ.ánh ác hơn. Chị Hoa làm gì sai hả bà?”
Chị Hoa làm gì sai hả bà? (ảnh minh họa)
Tối ông thông gia gọi điện sang báo bà thông gia yếu lắm nên vợ chồng thằng Toàn vội vã đèo díu nhau sang ngoại để cu Bin ở nhà cho bà Lê trông. 2 bà cháu ở nhà mà bà Lê váng hết cả đầu khi thằng bé hò reo, la hét ầm ĩ đến khuya chưa chịu đi ngủ. Có thằng cháu hiếu động vừa thích lại vừa khổ, nhưng thôi kệ nó trẻ con bây giờ hầu như đứa nào cũng thế. Nằm mãi cu Bin không chịu ngủ rồi bắt bà kể chuyển cổ tích cho nghe. Lát sau thằng bé ngồi phắt dậy hồ hởi hỏi bà nội.
- Bà ơi, sao bố cháu hay kéo chị Hoa lên phòng thờ l.ột đ.ồ đ.ánh như vậy hả bà. Cháu thấy chị Hoa cứ kêu đau mà bố chẳng dừng lại còn đ.ánh ác hơn. Chị Hoa làm gì sai hả bà?
- Con nói gì cơ, chị Hoa nhà bác Thái á (Hoa con gái ông hàng xóm cạnh nhà bà Lê)?
- Vâng. Chị đấy hay sang chơi nhà mình đấy.
- Ôi trời đất, con có nhìn kỹ và chắc chắn là bố con cởi đồ chị đấy ra đ.ánh trên bàn thờ không?
- Có ạ, lần nào bố với chị Hoa lên phòng thờ con chẳng nhòm trộm bên ngoài ạ.
- Không thể tin được, thằng con trai ngoan ngoãn của tôi lại thành ra thế này. Thế con nói chuyện này với mẹ chưa?
- Dạ, chưa bà ạ. Con khoe với bà đầu tiên đấy. Mà bà trả lời câu hỏi của con đi, sao bố lại lôi chị Hoa lên phòng thờ đ.ánh hả mẹ.
- À, chị Hoa phải tội với với ông bà lên bố con đ.ánh chị ấy thôi. Con không được nói với ai nhé.
- Sao ạ?
- Thôi ngủ đi, bà đang rối hết cả lòng rồi mà mày cứ làm bà điên thêm.
Video đang HOT
Mất ngủ vì lời thằng cháu nói. Thằng Toàn lại hư hỏng đến mức ấy sao, bao sao cái thằng này dạo này chăm cúng khấn và con Hoa hay sang chơi thế không biết. Hóa ra là 2 đứa có tình ý với nhau rồi, bà phải ngăn cấm trước khi con dâu biết chuyện.
Hôm sau vợ chồng Toàn về nhà bảo bà ngoại đã đỡ hơn rồi nhưng vẫn yếu lắm. Thấy con dâu vừa buồn vừa mệt, bà xót con dâu quá. Không để mất thời gian nào nữa, bà Thân liền kéo con trai ra vào phòng đe nẹt chuyện kia.
- Toàn, sao mày ngu thế hả con. Có vợ đẹp, con khôn như thế mà mày lại dại dột bồ bịch với con Hoa như thế? Mày có biết là con Hoa sắp lấy chồng rồi không? Con ơi là con.
- Mẹ, mẹ nói gì vây?
Sao tôi lại đẻ ra thằng con ngu thế này cơ chứ? (ảnh minh họa)
- Còn định chối à? Lần nào mày lôi con Hoa lên phòng thờ giả vờ cúng khấn cu Bin cũng nhòm vào xem biết hết rồi đó. Sao tôi lại đẻ ra thằng con ngu thế này cơ chứ?
- Trời, cu Bin nhìn thấy ạ. Con phải đi bắt nó quên sạch chuyện này đi mới được.
- Mày lo cho cái thân mày trước đi, cu Bin tao đe nẹt nó rồi. Bây giờ mày với con Hoa phải cắt đứt quan hệ trước khi quá muộn. Chúng mày định bỏ chồng bỏ vợ để đến với nhau à?
- Dạ không, con với cô ấy chỉ say nắng nhau thôi ạ.
- Thế thì dừng ngay lại đi. Vợ mày lấy mày chưa 1 ngày được sống sung sướng, không tìm đâu ra cô vợ vừa xinh lại đảm đan, yêu chồng như nó đâu. Chỉ có thằng ngu mới đi cặp bồ thôi. Bồ nó chỉ qua lại với mày 1 thời gian, lấy hết t.iền của mày rồi đến khi chán nó bỏ thì lúc đấy mày trắng tay đấy con ạ.
- Vâng, con xin lỗi mẹ. Xin mẹ hãy giữ bí mật chuyện này giúp con. Con sẽ chấm dứt quan hệ với Hoa, dù sao cô ấy cũng sắp đi lấy chồng rồi.
Chán nản về thằng con có lớn mà không, bà Thân nhìn con dâu mà thương nó quá. Cùng là phận đàn bà, hết lòng hết dạ vì chồng con vậy mà lại b.ị đ.âm lén sau lưng thế này. Sau 1 thời gian hối cải, Toàn đã chấm dứt hẳn quan hệ với với Hoa và quay về yêu thương, chăm lo cho vợ mình nhiều hơn. Nhìn thấy thằng con trai biết hối cải sau sai lầm tày đình của mình bà Thân cũng nhẹ lòng phần nào. May là cu Bin nói với bà chuyện đó chứ nói với mẹ nó thì chắc có lẽ giờ này gia đình bà đã tan nát hết cả rồi. Đáng sợ thật.
Theo blogtamsu
Thấy vợ có dấu hiệu bầu bí, tôi l.ột q.uần áo đuổi đi để rồi sốc nặng khi nhìn thấy cái...
Người nóng bừng, mồ hôi vã ra, tôi cần đi tắm để trút bớt khí nóng trong người. Bước vào nhà vệ sinh, tôi sốc nặng với thứ em để lại trong bồn cầu.
Tôi lôi em xềnh xệch ra khỏi nhà rồi đóng mạnh cửa lại mặc cho em kêu gào xin tôi nghe em nói. (Ảnh minh họa)
Cha mẹ sinh con trời sinh tính, câu này các cụ nói câu này cấm có sai. Bố tôi không gia trưởng, không bảo thủ, độc đoán thế mà chẳng hiểu tại sao tôi được sở hữ những cái đức tính "tuyệt vời" ấy. Bản thân tôi cũng biết đó là tính xấu, nhưng biết mà lại không sửa được ấy mới gọi là bất lực. Ngoài cái tính gia trưởng ấy ra thì tôi cũng được đ.ánh giá là một chàng trai khá ổn. Nếu không có cái tật xấu kia thì chắc tôi đã biến thành soái ca trong mắt các chị em rồi. Mọi người nói, nếu tự bản thân mình không thay đổi được thì thế nào số mệnh cũng sẽ sắp đặt cho tôi gặp được người có thể giúp tôi thay đổi bản thân mình. Tôi cũng hy vọng vào ngày ấy lắm.
Em giống như cơn mưa rào mùa hạ tưới mát cho mảnh đất cằn cỗi là tôi. Mới gặp em, tôi đã thực sự bị thu hút bởi đôi mắt nâu sâu thẳm ấy. Sự tinh khôi, dịu dàng, thùy mị của em khiến tôi rung động. Em chẳng phải chính là hình mẫu con gái mà tôi đi tìm bao nhiêu lâu nay đấy sao. Chớp lấy thời cơ trời cho mình, tôi vận dụng hết tất cả những kĩ năng mình có, cộng thêm với sự chân thành, nhiệt huyết để tán đổ em. Thật kì diệu, em nhận lời làm người yêu tôi sau 3 tháng quen biết.
Yêu được em, tôi thấy mình nở mày nở mặt lắm. Ai gặp em cũng phải thốt lên lời khen ngợi. Con gái nhà ai mà đẹp cả người cả nết. Ai cũng phải phục em, tôi nổi tiếng là gã đàn ông gia trưởng, bảo thủ thế mà từ ngày quen cho đến lúc nhận lời yêu nhau, em chưa bao giờ làm gì để tôi phải phật ý. Em, thực sự quá hoàn hảo. Tôi đã tính đến chuyện đám cưới với em, đến một tương lai tốt đẹp thì chuyện không ngờ đó xảy ra...
Tôi đã tính đến chuyện đám cưới với em, đến một tương lai tốt đẹp thì chuyện không ngờ đó xảy ra. (Ảnh minh họa)
Em dạo gần đây có vẻ mệt mỏi, người xanh lắm. Tôi có gặng hỏi thì em nói do em phải lo nhiều thứ quá. Nhìn em như vậy, tôi xót xa lắm, tôi muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho em.
- Mình cưới nhau đi em. Anh sẽ ở bên, chăm sóc cho em cả đời này.
- Em... Em không thể... Em không xứng đáng.
Sự ngập ngừng của em làm tôi nghi ngờ. Em có chuyện gì giấu tôi hay sao. Cụm từ "không xứng đáng" của em làm tôi nghĩ ngay tới sự không trinh trắng của người con gái. Thì chỉ có không trinh trắng mới không xứng đáng thôi.
- Ý em là em không còn là con gái ư?
Hỏi câu đó xong, tự nhiên tôi thấy tim mình bị hẫng mất một khoảng lớn. Tôi đang hỏi em chuyện quái quỷ gì vậy chứ. Đang định mở miệng xin lỗi em thì...
- Không, em thuộc về anh nguyên vẹn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Chỉ là em...
Câu trả lời của em làm tôi thấy vui lắm. Vui vì em còn nguyên vẹn, vui vì em không giận tôi. Vì quá vui sướng, tôi nằng nặc đòi cưới luôn mặc cho em không đồng ý. Tôi nghĩ đơn giản, chỉ là em chưa muốn bị gò bó, còn tôi, tôi sợ mất em nên cứ phải cưới em về mới yên tâm được. Ngờ đâu...
Đêm tân hôn, cái đêm mà tôi mong chờ nhất cuối cùng cũng đến. Thú thực lòng thì giây phút này tôi mong chờ từ lâu lắm rồi, cứ nghĩ đến lúc chinh phục được em là tôi lại thấy sung sướng, thấy mình bản lĩnh lắm. Thế mà...
Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, vừa ôm em vào lòng thì em vùng khỏi vòng tay tôi, lao vội vào nhà vệ sinh. Tôi còn tưởng em bị đau bụng cho tới khi nghe tiếng nôn ọe dữ dội trong nhà vệ sinh. Tôi định vào xem em thế nào nhưng trong đầu tự nhiên ý nghĩa ấy hiện lên. Em còn trinh mà sao lại nôn ọe như phụ nữ nghén ngẩm thế kia. Lại nghĩ ngay đến chuyện em nói mình không xứng đáng với tôi. Tôi suy ra ngay được đáp án em lừa mình. M.áu trong người sôi lên, tôi định xông vào nhà vệ sinh lôi em ra hỏi thì em đã bước ra với khuôn mặt tái nhợt. Thấy bộ dạng giận dữ của tôi em hốt hoảng. Nhìn em hốt hoảng, tôi lại càng bực:
- Cô có thai rồi ư? Cô dám lừa tôi đổ vỏ ư?
Tôi tát em hai cái ửng đỏ má. Em ngã nhào xuống sàn nhà, không gượng dậy nổi, đưa đôi mắt đẫm nước nhìn tôi.
- Tin em đi, em không hề như vậy, chỉ là em bị...
Lời em nói lúc này chẳng có từ gì lọt được vào tai tôi hết. Tôi giống như con thú điên b.ị b.ắn trọng thương, lao vào đ.ánh em tàn nhẫn. Em không phản kháng lại càng làm tôi nghĩ em đang nhận lỗi. Sự cam chịu của em càng khiến tôi điên lên:
- Cút, cô cút ngay ra khỏi nhà tôi.
Tôi lôi em xềnh xệch ra khỏi nhà rồi đóng mạnh cửa lại mặc cho em kêu gào xin tôi nghe em nói. Tôi vào phòng tân hôn, phá hết tất cả sự lãng mạn trong đó. Người nóng bừng, mồ hôi vã ra, tôi cần đi tắm để trút bớt khí nóng trong người. Bước vào nhà vệ sinh, tôi sốc nặng với thứ em để lại trong bồn cầu. M.áu... M.áu sao lại rơi vãi ra cả ngoài thế này. Trên nóc bồn cầu, tôi thấy có hộp thuốc lạ. Thuốc hỗ trợ điều trị ung thư... 5 phút trước em đã...
Mắt tôi tối sầm lại, chân tay run lẩy bẩy. Em nôn ọe vừa rồi, đâu phải do ốm nghén. Thuốc có ghi rõ tác dụng phụ là buồn nôn đây mà. Tôi thấy mình giống như một kẻ ngu ngốc nhất thế gian này, tôi vừa làm chuyện quái gì vậy, đáng đuổi đi người vợ một lòng một dạ với mình ư. Mà em bị bệnh, tại sao lại giấu tôi cơ chứ.
Tôi lao vội ra ngoài mở cửa nhưng em đã không còn ở đó. Tôi gào tên em nhưng không thấy em trả lời. Hoảng sợ, tôi lao như điên ra đường tìm em. Tôi phải cứu em, cứu lấy hạnh phúc của chính mình.
Theo blogtamsu
Thấy mẹ dí đầu vợ vào xô nước bẩn, chồng quay lên phòng làm 1 việc không ngờ.. Môi lân nghi đên viêc đêm hôm ây vai chi lai run lên bân bât đên bât khoc. Chi nghi minh nên cam ơn viêc ma ông chông đa lam vi nhơ hanh đông ây minh mơi co ngay hôm nay. ảnh minh họa Ngay chi lên xe hoa, bô me chi ngheo chăng co gi cho con gai ngoai 1 chi vang...