Bà ngoại ra chăm cháu chưa đầy một ngày đã phải ra về trong nước mắt, nguyên nhân khiến tôi không khỏi choáng váng
Nước mắt bà lăn trên má nhưng nhất định không chịu nói lý do cho tôi biết. Chỉ đến khi tôi định chạy vào hỏi vợ nguyên nhân thì bà mới chịu nói.
Vợ chồng tôi cưới nhau được hơn một năm nay, thu nhập của chúng tôi khá cao nhưng vẫn muốn sống chung với bố mẹ. Bởi tôi là con trai một và nhà bố mẹ tôi 4 tầng, khá rộng rãi, tính cách của ông bà cũng tốt nên chúng tôi vẫn quyết định ở chung.
Suốt thời gian vợ tôi mang bầu, được bà ngoại gửi rất nhiều trứng gà ta để bồi bổ, còn mẹ tôi ngày hai bữa nấu đầy đủ dinh dưỡng cho con dâu. Vợ tôi cư xử rất khéo léo nên bố mẹ tôi hài lòng lắm, đi đâu mẹ cũng khoe con dâu tốt tính. Còn tôi thì luôn tự hào về cô vợ xinh đẹp nết na và tháo vát.
Tuần trước, vợ tôi sinh con đầu lòng, khi bà ngoại ra chơi có mang rất nhiều trứng và 2 con gà mái tơ rất ngon. Ngay buổi tối tôi đã làm thịt một con tẩm bổ cho vợ con. Cả nhà ăn ai cũng tấm tắc khen thịt gà nuôi rất ngon làm mẹ vợ rất vui.
Bà ngoại dự định sẽ ở lại chăm cháu một tháng cho bà nội đỡ vất vả. Thế mà sáng sớm hôm sau, chưa ở được 24h đã thấy bà ngoại xách túi ra về làm tôi vô cùng ngạc nhiên. Khi đó tôi vừa đi tập thể dục về, vội chạy lại hỏi mẹ lý do tại sao bỏ về sớm thế?
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Nước mắt bà lăn trên má nhưng nhất định không chịu nói lý do cho tôi biết. Chỉ đến khi tôi định chạy vào hỏi vợ nguyên nhân thì bà mới chịu nói. Bà bảo ông ngoại ốm nặng nên phải về gấp, lúc đó tôi đã tin và chở ngay mẹ vợ ra bến xe để về quê.
Trên đoạn đường về nhà, tôi gọi điện hỏi thăm sức khỏe ông ngoại, thật bất ngờ bố vợ nói đang làm ngoài đồng, có ốm đau gì đâu? Nghi ngờ mẹ vợ đang giấu diếm điều gì đó, tôi đã kiểm tra camera trong nhà xem tìm được manh mối gì không?
Thật sự sốc khi tôi phát hiện ra cuộc nói chuyện của vợ với bà ngoại ở ngoài vườn. Vợ cáu gắt với mẹ: “Bà về quê đi, ở thêm ngày nào là con thấy phiền toái xấu hổ ngày đó. Con đã bảo mẹ bao nhiêu lần đừng có mang gà ra làm gì, ở đây toàn có mua gà luộc sẵn thôi” .
Vợ còn mắng mẹ nhiều câu rất khó nghe đến nỗi tôi không nhận ra được đó chính là người vợ của tôi nữa. Tôi thương bà ngoại bao nhiêu thì trách vợ bấy nhiêu.
Tôi không nói chuyện đã biết rõ lý do bà ngoại khóc bỏ về vợ nghe. Từ hôm đó tôi cảm giác vợ là con người sống hai mặt. Chính người sinh thành ra mà cô ấy còn đối xử tệ thì sao có thể đối tốt được với người ngoài.
Theo mọi người tôi phải chỉnh vợ thế nào để cô ấy hiểu được bố mẹ đẻ ra mới là người đáng kính trọng nhất đây?
Vừa nghe tin thông gia nhập viện, mẹ chồng vội vã nhét vào tay tôi một túi vải đầy vàng và thì thầm "không cần trả lại"
Mở túi vải ra xem, tôi chế.t lặng khi thấy nhẫn, lắc vàng, dây chuyền vàng trong ấy. Nước mắt tôi rơi lã chã.
Mẹ chồng tôi là người cam chịu và luôn nhẫn nhịn vì các con. Về làm dâu 4 năm, tôi càng thương bà hơn. Bố chồng tôi gia trưởng, thích làm chủ gia đình nhưng lại lười biếng, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ chồng làm cả. Thế nhưng chỉ cần bà làm sai hay không đúng ý, ông liền lớn tiếng mắng mỏ vợ ngay trước mặt các con. Chồng tôi khuyên mãi, chuyện này mới giảm bớt.
Cuối tuần, mẹ chồng đều bảo chồng tôi đưa tôi về ngoại chơi. Bà còn chuẩn bị quà cho thông gia. Cũng không có gì quý giá, khi thì chục trứng, khi thì ít rau nhà, khi là con gà mái tơ... Nhưng tôi trân trọng những thứ quà ấy lắm.
Mấy tháng trước, mẹ chồng lấy trong tủ ra một cái hộp nhỏ cho tôi xem. Mở hộp ra, tôi choáng nặng khi thấy toàn vàng là vàng. Bà nói đó là số vàng bà tích cóp cả đời để sau này dưỡng già. Bà tin tưởng nên mới cho tôi xem và hỏi tôi nên đem số vàng ấy đầu tư vào đất đai hay gửi ngân hàng cho yên tâm. Tôi bảo bà hỏi và thống nhất ý kiến với bố chồng chứ tôi không đưa ra quyết định được.
Lúc đó, mẹ chồng trầm buồn, bảo bố chồng định đem hết số vàng này cho con gái riêng (bố chồng tôi có con riêng bên ngoài, nhỏ hơn chồng tôi 4 tuổ.i) để con bé xây nhà. Nhưng đây là tiề.n mà bà tích cóp dành dụm bao nhiêu năm nay, bà không cam tâm đưa hết cho con riêng của chồng. Tôi từng nghe chồng kể chuyện này và anh từng nói hận bố vì ông đã đối xử t.ệ bạ.c với mẹ. Nhưng mẹ chồng tôi vì quá thương con nên không nhẫn tâm l.y hô.n.
Tôi bảo bà hỏi và thống nhất ý kiến với bố chồng chứ tôi không đưa ra quyết định được. (Ảnh minh họa)
2 ngày trước, khi đang nấu ăn thì tôi nhận điện thoại từ em trai. Em tôi báo tin mẹ bị đột quỵ đang cấp cứu ở viện và phải chuyển lên bệnh viện tuyến trên nên cần tiề.n gấp. Mà tôi lại mới mua đất xong, tiề.n không có. Bấn loạn quá, tôi gọi điện cho chồng về rồi khóc ầm lên.
Mẹ chồng tôi nghe chuyện, bà hối thúc tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc vào viện với mẹ. Rồi bà chạy vào phòng, lát sau cầm theo chiếc túi vải và nhét vào tay tôi, kêu chồng đưa tôi đi gấp. Lên xe rồi, bà còn nói với theo: "Mẹ cho con để con lo cho mẹ bên ấy. Không cần phải trả lại đâu".
Mở túi vải ra xem, tôi chế.t lặng khi thấy nhẫn, lắc vàng, dây chuyền vàng trong ấy. Nước mắt tôi rơi lã chã. Nhờ số vàng ấy mà gia đình tôi có tiề.n lo cho mẹ đẻ của tôi nhưng tôi không dám tưởng tượng ra cảnh bố chồng biết chuyện sẽ phản ứng như thế nào? Với lại đây là số vàng dưỡng già của mẹ chồng, tôi không thể không trả bà nhưng chưa thể trả lại ngay được. Tôi nên làm gì cho mẹ chồng để báo đáp công ơn này đây?
(linhmy098...@gmail.com)
Bà ngoại chăm cháu 5 tháng lúc về vợ biếu 2 triệu, chồng bảo: Ơ, chăm cháu cũng lấy tiề.n à Lúc mẹ về quê tôi biếu mẹ 2 triệu nhưng bà không muốn nhận. 2 mẹ con đùn đẩy nhau thì chồng tôi nhìn thấy. Ngay khi cưới xong đã thấy chồng có vẻ không muốn mình quản lý chuyện tiề.n bạc của anh nên tôi cũng không đả động đến chuyện anh thu nhập cụ thể bao nhiêu. Tôi chỉ liệt kê...