Ba bắt anh đi thử m.áu nếu lấy tôi
Ba tôi quan niệm nghề tài xế thì người nào cũng chân trong chân ngoài, vào tù ra tội, lăng nhăng…
Tôi t.uổi Dần, năm nay 27 t.uổi. Tôi không xinh đẹp nhưng theo những theo bạn bè nhận xét thì tôi có bản tính hiền lành, dịu dàng, lễ phép và có gia giáo.
Trước đây, tôi từng yêu một người đồng nghiệp cùng quê. Tuy nhiên, sau một năm yêu nhau thì chúng tôi chia tay bởi các lý do sau: một là vì tôi t.uổi Dần. Mẹ anh không thích dù anh cũng có một cô em gái t.uổi Dần như tôi. Mẹ nói nếu cưới tôi về, giữa mẹ anh và tôi sẽ có người mất.
Thứ hai, sau khi chia tay, tôi mới phát hiện ra, trong lúc yêu tôi, anh đã thương một người khác. Chị là giảng viên, hơn tôi tất cả mọi mặt. Thứ ba, anh nói đến với tôi chỉ để lấp khoảng trống vì trước khi yêu tôi, anh cũng từng yêu một bạn t.uổi Dần. Bạn ấy là công nhân và gia đình anh không vui vì chênh lệch trình độ (hiện anh sắp tốt nghiệp thạc sĩ). Và còn nhiều thứ khác nữa mà sau khi chia tay, anh đã khiến tôi đau đớn bằng những lời nói chua chát. Giờ tôi không còn yêu anh nữa vì anh đã xát muối vào tim tôi quá nhiều.
Trong một lần đi chơi ở An Giang, tôi có duyên tiếp xúc với gia đình của người yêu tôi bây giờ. Xin nói rõ là tôi tiếp xúc với gia đình anh trước. Tôi cùng gia đình anh đi chùa lễ Phật. Có lẽ đó là duyên Phật pháp của tôi vì bình thường tôi hay vào chùa tụng kinh và làm công quả.
Ba anh rất thương tôi dù biết tôi t.uổi Dần nên có ý kết hợp anh với tôi. Tính đến nay cũng được khoảng bốn tháng. Nhưng vì ở xa nhau nên số lần chúng tôi gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh thì ở An Giang, tôi quê ở Đồng Tháp, cách chỗ anh khoảng 170km. Hiện tôi sinh sống và làm việc tại Sài Gòn.
Chúng tôi hay liên lạc với nhau qua điện thoại và anh nói thương tôi. Anh kể hết mọi chuyện quá khứ của anh cho tôi nghe, từ việc đã yêu ai, rồi cuộc sống như thế nào… Thật sự, tôi không quan tâm quá khứ của anh. Tôi chỉ cần biết anh đã sửa đổi, tu tâm dưỡng tính như thế nào mà thôi. Cuối cùng, tôi cũng thương anh bởi con người anh chịu thương chịu khó, không thù hận và điều đáng nói là anh thương tôi.
Video đang HOT
T.uổi thơ của anh không êm ấm. Anh sống bất cần đời, đi bụi và tự thân kiếm sống. Nhưng hiện tại, anh đã trở về nhà và là tài xế xe tải đáng tin cậy của chủ. Anh nói rằng từ khi gặp tôi, anh đã sửa đổi rất nhiều. Giờ anh nói muốn cưới tôi và gia đình anh cũng rất muốn tôi làm con dâu. Tôi đồng ý. Nhưng khi tôi nói chuyện với mẹ tôi thì mẹ bảo rằng: “Lấy tài xế hết 90% là con sẽ khổ vì tài xế ai cũng lăng nhăng. Mỗi nơi một cô và ba tôi sẽ không đồng ý”.
Anh đã buông tay thì tôi không thể níu.
Ngày 28/4 vừa rồi, anh đã qua nhà tôi để thưa chuyện. Nhưng chưa nói được gì đã bị ba tôi nói hết. Ba tôi đã xúc phạm đến lòng tự trọng của anh. Nói thật, ngay cả tôi ngồi nghe cũng cảm thấy cay đắng thì huống gì là anh. Ba tôi nói: Là tài xế chân trong chân ngoài, tù tội; Rồi nói nếu cưới phải xét nghiệm m.áu; Cưới nhau thì hai đứa tự lo nhưng thái độ nói chuyện của ba tôi không vui vẻ và còn rất khó chịu. Ngay cả khi tôi cùng anh xuống thăm nội, ba cũng không cho anh chở tôi mà bắt tôi phải chạy xe riêng.
Riêng về phần tôi thì càng yêu anh nhiều hơn. Tôi không hiểu sao nhìn đôi bàn chân, bàn tay vất vả của anh, tôi lại thương anh vô cùng. Mỗi đêm, tôi đều nói chuyện với anh và mong anh hãy cố gắng cùng tôi vượt qua rào cản, khó khăn này. Tôi tin khi chúng tôi yêu nhau thật lòng thì thời gian sẽ chứng minh tất cả và chúng tôi đến được với nhau. Bởi gia đình tôi vẫn có quan điểm “con thương đâu, cưới gả đó”.
Nhưng rồi có lẽ tình yêu anh dành cho tôi đã không đủ lớn để cùng tôi vượt qua và anh đã nói lời mà tôi không hề mong muốn: “Thôi thì chúng ta xem nhau là bạn, có duyên nhưng không có nợ”. Nghe những lời này từ anh, tôi không còn gì buồn hơn. Nước mắt tôi cứ lăn dài. Giờ viết những lời này, nước mắt tôi không thể nào ngừng rơi. Có lẽ tôi yêu anh quá nhiều.
Anh đã buông tay thì tôi cũng không giữ nữa vì nếu giữ mà làm anh đau thì tôi thà chấp nhận nỗi khổ về mình còn hơn. Tôi thành tâm chúc phúc cho anh. Nhưng mỗi đêm, nằm suy nghĩ, tôi vẫn không đành lòng? Phải làm sao đây?
Phải chăng đó là số phận của người t.uổi Dần? Tôi không phải là người yêu đương lăng nhăng hay lựa chọn gì cả. Một khi tôi đã chấp nhận yêu thì tôi luôn chân thành và muốn đi đến chuyện hôn nhân nhưng rồi…
Theo VNE
Hẹn hò 1 tháng đã đòi cưới
Chúng tôi hẹn hò trong 1 tháng, 5 ngày sau anh hẹn ăn tối và bất ngờ cầu hôn tôi. Mặc dù cả hai đều rất hợp nhau, nhưng tôi vẫn hoang mang. Tôi thật sự cần một lời khuyên!
Tôi năm nay 27 t.uổi - t.uổi Dần. Tôi thuộc tuýp phụ nữ hiện đại, tự lập. Đang làm marketing cho một Công ty nước ngoài, thu nhập của tôi tuy không thuộc loại cao ngất ngưởng nhưng cũng khiến nhiều người ao ước. So với đám bạn bè, tôi được nhận xét là thành đạt nhất trong số họ.
Người ta bảo đỏ bạc thì đen tình, tôi rất lận đận trong chuyện tình cảm. Không phải tôi quá cầu toàn mà vì những người đàn ông xung quanh tôi không đáp ứng được tiêu chuẩn (cho dù là căn bản nhất) của tôi. Người có học thức thì ngoại hình lại quá tệ, tôi không dám nhận là mình đẹp nhưng cũng là người có chút nhan sắc. Người có ngoại hình, học thức thì tính tình gia trưởng, nhất định bắt vợ anh ấy phải không được đi làm, toàn tâm toàn ý vì gia đình. Đến khi tôi gặp được một người có đủ cả ngoại hình, sự nghiệp, hòa hợp về tính cách thì chỉ trong vòng 6 tháng quen nhau tôi phát hiện anh đang bí mật tán tỉnh một người khác. Những mối tình của tôi nhanh chóng đi vào ngõ cụt.
Trong khi đó, gia đình tôi cứ giục phải kiếm chồng trong năm nay vì theo lời mẹ tôi, con gái t.uổi Dần nếu không đám cưới trong năm 2013 thì phải 2 năm nữa mới có thể cưới do không hợp năm. Tức là khi ấy tôi 29 t.uổi. Bây giờ tôi đã không kiếm được ai, 2 năm nữa liệu có ai còn muốn cưới một bà cô văn phòng già và khó chịu?
Ảnh minh họa: Lấy chồng trong vòng 1 tháng?! Tôi thật sự cần một lời khuyên.
Theo lời một người bạn, tôi vào OakClub, một trang hẹn hò mới xuất hiện tại Việt Nam. Tôi không tin vào những thể loại kết bạn trên internet vì tôi cho rằng nó quá ảo và không an toàn. Nhưng vì cô bạn cứ khăng khăng rằng cô ấy đã tìm được một người bạn rất dễ thương và hợp ý nên bắt tôi nhất định phải vào thử. Tôi đành miễn cưỡng nghe theo.
Cô bạn bảo tôi đừng sớm nản, duyên số cũng cần có thời gian. Sau vài ngày xem qua vài trăm tài khoản, tôi phát hiện được một người hoàn toàn phù hợp với yêu cầu và tiêu chuẩn của mình. Anh 30 t.uổi, đang làm kĩ sư xây dựng, cao và khuôn mặt ưa nhìn. Lướt một vòng các ảnh cá nhân của anh, xem kĩ cả phần thông tin, sở thích của anh, tôi quyết định bắt chuyện. Không chỉ dễ nhìn, mà cách anh trả lời tin nhắn rất có duyên và hài hước. Với một người con trai có đủ điều kiện như thế, khi tôi hỏi tại sao anh vẫn chưa có bạn gái, anh bảo anh không tìm được người hợp với mình, bởi thế nên anh mới phải vào OakClub. Chúng tôi bắt đầu gặp mặt sau 3 ngày chat trên mạng. Ở ngoài anh còn đẹp trai và vui tính hơn. Do đọc trước các thong tin có sẵn trên trang hẹn hò, chúng tôi biết mình hợp nhau nhiều mặt, gu ăn mặc, sở thích ăn sushi, nghe nhạc R&B, đọc sách ... và thậm chí cả hai đều rất thích chó con. Hẹn hò được 1 tháng, khi anh hỏi tôi có dự định gì về tương lai hay không, tôi mới kể cho anh nghe rằng gia đình tôi giục phải lấy chồng trong năm nay, còn không thì 2 năm nữa mới cho cưới. Anh nghe xong có vẻ trầm ngâm và không nói gì. 5 ngày sau, anh hẹn tôi ăn tối trong một nhà hàng sang trọng, bất ngờ khi thấy anh đến và đem theo một đóa hồng to. Trong ngày hôm đó, anh cầu hôn tôi. Anh dí dỏm bảo rằng, phụ nữ gần 30 đẻ con sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Anh muốn chúng tôi đám cưới và có con sớm.
Quá bất ngờ và bối rối, tôi đã không trả lời được và hẹn anh 1 tuần để suy nghĩ. Chúng tôi mới chỉ quen nhau không lâu, chính xác là hẹn hò trong 1 tháng, và hơn nữa là qua một trang web hẹn hò trên mạng mà thôi. Mặc dù cả hai đều rất hợp nhau, ở bên anh tôi thấy rất vui và hạnh phúc, nhưng tôi vẫn hoang mang, chỉ sợ mình chưa hiểu rõ con người anh. Còn nếu từ chối, liệu anh có thể đợi tôi 2 năm nữa mới lấy và sinh con cho anh?
Tôi thật sự cần một lời khuyên.
Theo VNE
Nỗi đau của cô gái t.uổi dần Tuy có một gia đình đầy đủ nhưng tôi buồn vì mọi thứ đến với tôi sao khó khăn đến vậy? Tình yêu ra đi, công việc dang dở, gia đình luôn bất ổn... Có phải sinh năm 86, tôi cao số nên phải vậy chăng? Sinh ra ở vùng quê thuần nông, bố mẹ quanh năm chân lấm tay bùn, cuộc sống...