Anh sẽ cố trở thành người đàn ông tốt
“ Người đàn ông tốt” chứ không phải người đàn ông hoàn hảo đâu đấy! Vì trên đời chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Anh không quan tâm dù đó là nơi nào nhưng em vẫn nắm tay anh phải không?
Em à, có lẽ lúc này anh nhận thấy em của anh thật lạ, thật khác. Ở sâu thẳm trong trái tim em đang tồn tại một ngọn lửa. Tuy chỉ là một ngọn lửa nhỏ nhưng anh thấy nó rất ấm áp, mạnh mẽ và tỏa sáng xung quanh trái tim lạnh giá của em. Và quan trọng hơn, ngọn lửa ấy đang chờ một cơn gió ấm kéo đến để thổi bùng lên, xóa tan không gian lạnh giá nơi trái tim em!Và… liệu anh có phải là ngọn gió đó?
Anh không chắc, nhưng ở anh có một thứ… đó là “niềm tin”. Anh tin vào ngày mai của chúng mình, anh tin những và dự định anh đang nghĩ, tin vào những việc anh đang làm và quan trọng hơn hết đó là… Anh tin em!
Quãng đường trước mắt còn lắm chông gai, khó khăn lắm đúng không em? Giá như nó được đo bằng km, độ gồ gề thì tốt biết mấy? Vì như thế, anh có thể vượt qua bằng nỗ lực của bản thân, dù chân có đau, người có mỏi, nhưng anh vẫn vui, vì anh biết trước được cái đích của nó.
Nhưng đường chúng mình đi đâu tồn tại thực sự em nhỉ? Nó được tạo nên bởi anh và em, bởi thế giới xung quanh… và điều mà anh sợ nhất không phải là anh có thể vượt qua hay không mà là em có đủ sức để đi theo anh đến cuối đoạn đường?
Những lúc bên em, anh thấy mình không phải suy nghĩ điều gì, không bị mọi thứ ồn ào của cuộc sống chi phối và đặc biệt anh nhận ra rằng em chính là tình yêu thật sự của anh.
Video đang HOT
Hôm nay tình cờ anh đọc được câu danh ngôn: “Thường thì tình đầu ta cho là tình cuối, nhưng mối tình cuối ta lại có cảm giác như mình yêu lần đầu”. Anh xin lỗi em. Xin lỗi vì đã không dành cho em những nụ hôn đầu tiên, những thứ đáng lẽ ra em phải được hưởng vì em chưa yêu ai bao giờ. Nhưng anh sẽ dành cho em tất cả những gì anh đang có, hiện có và tương lai anh có… Quan trọng nhất đó là tình yêu của anh.
Em à, đôi lúc trong mắt em anh hơi trẻ con đúng không nào? Anh biết em nghĩ như thế mà, nhưng em này, anh đã nói với em rồi đấy, anh luôn muốn tâm hồn mình được trong trẻo, vui vẻ khi được ở bên em. Vì anh biết em của anh cũng hiểu sâu trong tâm hồn một con người lúc nào cũng tồn tại một đứ.a tr.ẻ mà.
Anh biết lắm chứ, anh là con trai, gánh nặng công việc, sự nghiệp, gia đình… Xem nào, hiện tại anh có những gì nhỉ? Anh tính ra thì cũng không có giá trị lắm, nhưng anh thấy tài sản quý nhất của con người là sức khỏe và trí tuệ thì anh có, phải không em?
Người con gái nào theo anh chắc sau này sẽ vất vả lắm đó, anh chưa có nhà, anh là con một, lại bố mẹ không được khá giả nữa, rồi anh nhiều lúc nóng tính, hấp tấp… như em nói là nhiều tật xấu không thể chấp nhận được. Nghe cũng nhiều khuyết điểm em nhỉ?
Anh sẽ cố gắng trở thành người đàn ông tốt, em nhớ nhé, “người đàn ông tốt” chứ không phải người đàn ông hoàn hảo đâu đấy! Vì trên đời chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Theo Dân Việt
Chồng "vươn mình" đứng dậy thành người đàn ông vĩ đại sau lần nhìn thấy việc làm đó của vợ
Vân đã nói nhiều lắm, thậm chí dọa l.y hô.n nhưng Trung không thay đổi được. Anh cứ an phận thủ thường như thế quen rồi. Vân nghĩ, ngoài cái tính đó ra thì Trung là một người đàn ông tốt, thương vợ con.
Người ta nói đàn bà sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng quả thật không sai chút nào. Lấy chồng rồi Vân mới biết tới mùi khổ sở khi ông chồng của cô thuộc tuýp người an phận thủ thường, không muốn vươn lên làm kinh tế để cho vợ con được nhờ. Khi nào Trung cũng giữ suy nghĩ, như thế này là đã đủ rồi, không cần cố gắng nữa. Thế nên dù đã đi làm 10 năm nay ở cùng một công ty nhưng Trung vẫn lẹt đẹt làm nhân viên và nhận lương tháng 6 triệu.
6 triệu đồng hàng tháng, Trung đưa cho vợ 4 triệu, còn lại anh dùng để đổ xăng, quan hệ ngoại giao bên ngoài. Vân cự nự chồng, bảo chừng đó không đủ để chi tiêu cho cả gia đình. Vân đi làm một tháng cũng được 4 triệu. Được bao nhiêu cô dồn hết vào để lo tiề.n sinh hoạt phí, tiề.n học cho con. Vân chẳng dám sắm sửa cái gì trên người, ăn uống cũng phải tiết kiệm. Bạn bè đồng trang lứa của cô đã có nhà xịn, xe đẹp, còn cô cứ đi chiếc xe máy cà tàng, nhà thì vẫn ở nhà của bố mẹ chồng để lại. Cũng may mà vợ chồng Vân không phải thuê nhà, nếu không thì chẳng biết đường nào mà tính.
(Ảnh minh họa)
Vân đã nhiều lần khuyên nhủ chồng, cô cũng năn nỉ chồng làm thêm bên ngoài hoặc cố tập trung vào công việc để được thăng chức hoặc tăng lương nhưng Trung chỉ ậm ừ rồi bảo vợ: "Em không biết đó thôi, làm sếp mệt lắm, bao nhiêu áp lực đổ vào đầu mà tiề.n lương cũng không hơn là bao nhiêu. Anh làm thế này còn có thời gian dành cho gia đình và giữ gìn sức khỏe nữa chứ". Thế rồi Trung cứ bình chân như vại, mặc vợ con đói khổ.
Vân đã nói nhiều lắm, thậm chí dọa l.y hô.n nhưng Trung không thay đổi được. Anh cứ an phận thủ thường như thế quen rồi. Vân nghĩ, ngoài cái tính đó ra thì Trung là một người đàn ông tốt, thương vợ con. Giờ mà l.y hô.n thì con khổ, mà chưa chắc cô có thể tìm một người khác tốt hơn Trung.
Thế là Vân lại cắn răng chịu đựng. Người ta bảo "khéo co thì ấm" nên Vân cố gắng, nhưng quả thực, nhiều khi cô cũng tủi thân vô cùng. Ai đời mấy năm rồi mà cô không thể mua cho mình một chiếc váy mới. Con cái của Vân cũng chỉ toàn mặc đồ thừa của anh chị em họ.
(Ảnh minh họa)
Hôm đấy nhà chồng cô có giỗ họ, Vân cùng chồng và các con qua nhà bố mẹ từ sớm để làm cỗ. Xong xuôi mọi việc, Vân đang lúi húi dưới bếp, gói ghém những đĩa thức ăn thừa lại để mang về thì tiếng bà chị họ oang oang: "Cô Vân gói đồ ăn về cho chó hay sao thế? Đã đi ăn cỗ còn có đồ mang về, thích nhỉ". Vân đỏ bừng mặt lí nhí: "Dạ không, em mang về ngày mai ăn chị ạ, bỏ đi phí quá". Bà chị họ nghe thế thì bĩu môi rồi chạy ra ngoài tám chuyện với những người khác.
Lúc đó Trung đứng cạnh, nghe bà chị kia bảo rằng vợ Trung tham lam, có cái gì cũng vét về cho bằng hết. Ai đời thời buổi bây giờ còn chạy ăn từng bữa, chẳng qua đó là cái cớ để vét của về nhà mà thôi. Trung nghe thế thì đỏ mặt, anh chạy vội xuống dưới bếp, thấy Vân vẫn đang dọn dẹp thức ăn để cho vào hộp, trong lòng anh bỗng nghẹn ngào.
(Ảnh minh họa)
Rồi từ đó, Vân thấy chồng đi làm về muộn hơn. Đêm đến vẫn hì hục trong phòng làm việc, tiề.n anh mang về cuối tháng cũng nhiều hơn. Vân ngạc nhiên vô cùng, sau này tìm hiểu, Vân mới biết rằng Trung nhận thêm việc làm để tăng thu nhập.
Trung thay đổi đến chóng mặt, đến mức dù đã sống với nhau 5 năm nhưng Vân vẫn không tin được rằng, người đàn ông đang đứng trước mặt là chồng mình. Từ đó, Vân không phải khổ sở trong việc tính toán chi tiêu nữa, bởi lương tháng của Trung mang về ngày càng nhiều.
Sau này, Vân mới biết được nguyên do chồng mình "vươn vai" trở thành người đàn ông vĩ đại đó là vì anh chứng kiến cảnh vợ phải trút từng đĩa đồ ăn thừa về nhà để dành cho bữa tối ngày mai. Việc làm đó của vợ khiến Trung thức tỉnh, anh nghĩ mình không thể cứ thụ động như thế mãi, không thể cứ để vợ con khổ như thế mãi.
Bây giờ cuộc sống của Vân đã thoải mái hơn, chồng Vân đã thay đổi rất nhiều sau lần đó. Vân trộm nghĩ, cũng may là Trung đã thay đổi, nếu không chắc chắn có lúc cuộc hôn nhân của cô sẽ đi vào ngõ cụt.
Theo Một Thế Giới
Con ơi đừng ham lấy chồng giàu Mẹ sợ con gái mẹ sẽ vì tư tưởng phải lấy chồng giàu mà hủy hoại bản thân, từ chối những người đàn ông tốt. Mẹ biết, con gái mẹ lớn lên có nhan sắc hơn người lại có vóc dáng như người mẫu. Từ lâu, mẹ đã nghe con nói ước mơ của con là trở thành ca sĩ, người mẫu nọ...