Anh phải nhớ em vì em đã thật lòng
Anh ơi! Em viết một ngàn lần lời xin lỗi để gởi đến anh thay cho một lời yêu em từng nói. Bây giờ anh ở nơi đâu hỡi người có một trái tim bao dung, anh có nghe được sự ray rứt đang trùm phủ lấy em.
Ngày ấy em tìm đến với tình yêu của anh bằng một cõi lòng thật sự khao khát yêu đương, mỗi lời em nói một câu đều là thật lòng. Anh đã tin yêu em và trao trọn cho em tất cả tình yêu mà anh có. Thế mà em lại rời bỏ anh để trở về bên vòng tay yêu thương cũ.
Cũng ngày ấy em biết anh rất đau. Anh lặng lẽ bước đi khỏi cuộc đời em và mang theo một vết thương còn đang rỉ m.áu. Em còn chưa kịp nói câu xin lỗi thi anh đã sẵn lòng tha thứ cho em mặc dù chưa rõ tại sao em lại phụ bỏ anh.
Làm sao đây hỡi anh khi mà ngày trước chúng ta chưa yêu nhau em đã mang một món nợ mà em có làm mười kiếp cũng không trả hết, em nợ người ta cái món nợ ân tình. Ngày xưa người cũng yêu em như anh lúc ấy, chân thành và tha thiết. Rồi sóng gió cuộc đời đã cuốn trôi người ta đến một góc trời xa lạ mà năm tháng dài em ngỡ người đã quên và em cũng đã quên. Năm năm, tim em trống rỗng, kỉ niệm về người ngày nào cũng bị cát bụi thời gian vùi lấp. Em đã tìm lại cho mình một tình yêu mới, là anh nhưng cũng chính cái ngày đó người ngày xưa lại quay về. Tim em lại một lần nữa đ.ập sai nhịp khi trót nghe những lời yêu thương quá đỗi ngọt ngào những thiết tha, tim em lại sống dậy những hồi ức bị lãng quên.
Ngày đó em đã quên bẵng anh mà chạy về với mối tình mà em tưởng rằng đã tuyệt vọng. Em thật sự vui mừng như vừa tìm lại con búp bê mà em yêu quý nhất, nó quý hơn tất cả những gì em có và kể cả anh. Em yêu anh và yêu người còn hơn thế nữa.
Em biết mình đã làm tổn thương anh, làm hỏng một trái tim chưa dính chút bụi tình và hằng đêm, hàng đêm em đều chắp tay cầu chúa cho anh tìm gặp một người yêu anh như em yêu người ấy.
Và bây giờ thì anh đang ở nơi đâu có còn buồn nỗi nhớ em hay đang trải lòng với tình yêu em cầu chúc cho anh. Nhưng anh ơi cho dù anh có đi đến đâu thì xin anh hãy nhớ về em vì ngày đó em đã yêu anh thật lòng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời yêu không thể nói
Tôi đã cố chạy trốn, cố không thừa nhận. Nhưng tôi biết tôi đã yêu người dù tôi có chấp nhận sự thật đó hay không thì nó vẫn tồn tại. Đã bao lần tôi hỏi bản thân tôi phải làm sao đây? Câu trả lời tôi luôn có nhưng tôi không muốn, tôi không cam tâm.
Tại sao chứ? Sao tôi lại rơi vào tình cảnh này chứ? Tôi yêu người! Càng không muốn chấp nhận điều đó tôi càng nhận ra tình cảm tôi dành cho người sâu đậm thế nào. Tình cảm đó cứ lặng lẽ len lỏi vào tôi và lớn lên từ lúc nào tôi không nhận ra. Có lẽ tôi càng cố không chấp nhận nó tôi càng không thoát nổi nó. Tình yêu của tôi dành cho người làm tôi đau lắm. Người có nhận ra tình cảm tôi dành cho người không dù tôi cố không bao giờ thừa nhận. Có! Tôi không tin là người không nhận ra tình cảm tôi dành cho ngưòi dù tôi đã cố che dấu bởi ngưòi hiểu tôi nhiều đến thế mà. Nhưng người im lặng vì người không thể đáp lại tình cảm đó.
Tôi biết, tôi hiểu. Trái tim người đã khép lại cùng với sự ra đi của người con gái ấy.Tôi chẳng thể chiến thắng hình bóng kia. Tại sao chứ? Tại sao tôi lại yêu người? Đã bao lần tôi khóc cho tình yêu vô vọng của mình mỗi khi tôi đọc những dòng tâm sự của người.Người chẳng thể quên được người con gai đó như người đã nói và tôi thầm ghen tị. Tại sao? Tại sao trong vô vàn nhớ thương kia lại không dành cho tôi lấy một ít, một chút thôi cũng được mà để tôi thấy đỡ lạnh trong cái rét của mùa đông. Tôi yêu người! Đã bao lần tôi muốn thốt ra câu đó với người nhưng tất cả lại bị ngẹn lại.Sự kiêu hãnh cuối cùng còn xót lại của một người con gái không cho phép tôi làm điều đó. Và tôi khóc cho những nhớ thương mà tôi dành cho người. Khóc cho một lời yêu không thể nói. "Chúng ta là BẠN!"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người có trái tim nhiều ngăn Tôi tự hỏi bao nhiêu lần thực ra con người ta yêu bằng trái tim hay bằng gì, nhưng vẫn không thể nào trả lời được. Có lẽ không cần phải tìm câu trả lời vớ vẫn này phải không? Anh đã nói yêu em vậy tại sao anh lại còn đi tán tỉnh những cô gái khác? Trái tim anh bao nhiêu...