Anh nói yêu em nhưng không biết bao giờ sẽ cưới?
Em đã chờ đợi anh ấy rất lâu. Vậy mà tới giờ anh ấy lại nói rằng không muốn em chờ nữa vì anh ấy không biết bao giờ mới cưới em được.
Em đang vô cùng đau khổ và không biết phải giải quyết như thế nào? Em đã chờ đợi anh ấy quá lâu vậy mà…Mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay hai tư tuổ.i. Em quen anh ấy là tình đầu của nhau đã 3 năm rồi. Anh ấy bằng tuổ.i em. Thời gian đầu yêu nhau chúng em cũng gặp nhiều khó khăn. Nguyên nhân cũng bởi em và anh chỉ gặp nhau có 5 lần trước khi anh đi học. Em và anh chủ yếu là nhắn tin và nói chuyện điện thoại.
Lúc đầu em chưa có nhiều tình cảm với anh ấy, chỉ xem như bạn. Nhưng rồi khi em gặp cú sốc trong công việc, anh đã luôn ở bên em. Vì em, anh cũng thay đổi rất nhiều, từ bỏ một số thói quen xấu như hút thuố.c l.á… Sau một thời gian tìm hiểu, em nhận ra anh ấy rất chân thành với em. Em nhận lời yêu anh.
Khoảng 6 tháng gặp nhau, anh ấy dẫn em về ra mắt họ hàng bên nhà. Lúc ấy chúng em 22 tuổ.i và cũng đã định hướng là sẽ yêu đến thời điểm thích hợp thì cưới. Khi đó em hoàn toàn tin tưởng anh. Em cũng có ý chờ đợi và chấp nhận yêu anh dù biết yêu bộ đội sẽ thiếu thốn rất nhiều tình cảm.
Lúc đầu, anh hứa hẹn với em tới năm 23 tuổ.i sẽ cưới vì khi ấy em đi làm được 2 năm, còn anh cũng đã đi làm được 1 năm rồi. Những tưởng đã thống nhất như vậy rồi, nhưng rồi anh đề nghị đợi anh lên quân hàm thì cưới, như thế sẽ có nhiều tiề.n hơn. Nghe anh nói hợp lí, em đồng ý chờ đợi.
Em đã mơ về một đám cưới giữa hai đứa quá lâu, vậy mà…(Ảnh minh họa)
Khi anh đi làm, một thời gian, anh lại đề nghị đợi bao giờ lên anh lên chức thì cưới cho em đỡ vất vả (tính tới thời điểm anh lên chức là em 25 tuổ.i). Vì yêu anh và thấy có thể chờ đợi được nên em lại đồng ý. Em muốn nói thêm rằng, hai đứa em đều làm trong nhà nước, nhà cách nhau chỉ khoảng 10 km và đều đi làm tương đối gần nhà, hai bên gia đình ủng hộ…Nói chung, mọi điều kiện của hai đứa em rất thuận lợi chỉ đợi quyết định cưới của hai đứa mà thôi.
Video đang HOT
Em đã chờ đợi anh khá lâu, vậy mà giờ đây khi anh đã lên chức, anh lại nói anh chưa muốn cưới. Giờ đây công việc của anh rất ổn địn, lương khá và em cũng như vậy, không hiểu tại sao anh lại chần trừ không muốn cưới. Em hỏi lí do thì anh trả lời cưới sẽ khổ, anh không muốn em khổ nhiều. Khi em gặng hỏi anh quyết định bao giờ cưới thì anh nói không biết, còn tùy vào công việc. Anh tàn nhẫn nói với em rằng nếu em không chờ được em có thể dừng lại.
Em đề nghị anh ấy nói rõ, liệu có phải anh ấy có người khác rồi hay không nhưng anh ấy quả quyết là không. Anh ấy nói rằng không có ai và chỉ yêu mình em nhưng không muốn em chờ dợi vì như thế em sẽ khổ. Thực sự, em đau khổ vô cùng. Tình yêu bao năm vun đắp, giữ gìn, được hai gia đình ủng hộ. Mọi điều kiện xung quanh cũng rất thuận lợi, vậy mà giờ đây anh ấy lại nỡ nói em không đợi có thể từ bỏ.
Em biết hơn 5 tháng gần đây anh có nhắn tin, liên lạc với một người con gái khác. Nội dung thường khá tình cảm và thân mật. Khi em hỏi anh chỉ quả quyết là bạn bè mà thôi. Nhưng em không nghĩ như vậy. Bạn bè, người thân đều khuyên em từ bỏ anh đi. Bởi anh không hề có thái độ nhiệt tình, nếu có cố gắng lấy em cũng không thể hạnh phúc.
Có một đối tượng mới là nguyên nhân khiến anh ta trì hoãn đám cưới (Ảnh minh họa)
Nhưng bản thân em vẫn còn rất yêu anh. Em đã chờ đợi ngày hai đứa nên duyên vợ chồng bao lâu rồi vậy mà giờ đây vất bỏ tất cả như vậy em không đành. Hơn nữa anh ấy nói vẫn rất yêu em, chỉ không biết là bao giờ sẽ cưới thôi. Giá mà anh cho em một cái hẹn chính xác, em sẽ đợi. Nhưng đằng này anh nói không biết tới bao giờ, vậy em biết tin vào cái gì?
Giờ đây em phải làm sao? Em không hiểu anh ấy đang nghĩ gì nữa. Mọi thứ đều quá tốt đẹp và ủng hộ hai đứa vậy tại sao anh ấy lại cứ trì hoãn đám cưới này? Em phải quên anh đi và bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc mới hay cứ chờ đợi cho tới khi nào anh muốn cưới. Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái).
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang vô cùng đau khổ vì thái độ không nhiệt tình và ngãng ra không muốn cưới của bạn trai sau bao năm yêu nhau.
Thực sự đọc lá thư của em, dù chưa tới đoạn em nói rằng em biết anh ta có nhắn tin, liên lạc với một người con gái khác, chị đã ngợ ra rằng việc anh ta có đối tượng mới chính là nguyên nhân khiến anh ta trì hoãn việc cưới xin. Có lẽ em là người trong cuộc, là người đang yêu, là người đã hi vọng và chờ đợi quá lâu vào kết thúc có hậu cho tình yêu của hai người nên khi nghe anh ta nói “rất yêu em nhưng không biết bao giờ cưới và cũng không muốn em khổ vì chờ đợi” em không nhận ra được rằng đó thực sự là một lời “chia tay khéo”.
Anh ta muốn giữ cho mình không phải là kẻ sở khanh nên anh ấy cố tạo dựng bằng những lời lẽ đầy yêu thương và trách nhiệm đó. Nhưng thực chất, mục đích mà anh ta muốn là em tự nguyện rời xa. Khi ấy, anh ta vẫn có thể đến với đối tượng mới của mình mà không mang tiếng vong phụ tình người. Cái mà anh ta nắm được là em là con gái, em chịu áp lực về mặt thời gain. Anh ta biết em sẽ không thể nào chờ đợi mãi nếu anh ta cứ dấn dứ không chịu cưới. Vì thế, giải pháp của anh ta là khẳng định yêu em nhưng chưa biết bao giờ cưới. Đó là cách tốt nhất để em tự rút lui và anh ta đạt được mục đích của mình.
Hãy kiêu hãnh ra đi vì đó chỉ là một lời “chia tay khéo” (Ảnh minh họa)
Đúng là với một cô gái như em, phải chấp nhận sự dừng lại này thật khó khăn. Khi em đã yêu khá lâu, đã chờ đợi, đã bên người đàn ông đó trong những phút khó khăn nhất để rồi giờ đây người đó đáp trả bằng những lời tưởng chừng như đầy trách nhiệm và lo lắng nhưng thực chất chỉ là sự rũ bỏ em sẽ cảm thấy bị sốc và chán chường. Nhưng hạnh phúc sẽ không thể nào đến khi một người đã muốn thoát ra khỏi mối quan hệ đó. Và cách tốt nhất lúc này là kiêu hãnh để nó ra đi.
Em có thể chờ đợi, vì tình yêu em có thể hi sinh thêm vài năm nữa. Nhưng đó là khi anh ta muốn điều đó. Còn với hiện tại, mọi thứ đều quá tốt đẹp cho một đám cưới nhưng anh ta khước từ. Chí ít, em sẽ chỉ có thể chờ đợi khi anh ta cho em một cái hẹn chứ không phải là một lời đán.h đố “không biết tới bao giờ mới cưới được như vậy”.
Em sẽ gặp đôi chút khó khăn, sự mất thăng bằng trong tâm lí và thậm chí là sợ, không tin tưởng vào đàn ông. Nhưng nỗi đau nào rồi cũng qua em ạ. Và em sẽ thấy, chỉ khi em quyết định dừng lại, đứng bên ngoài cuộc tình, em sẽ thấy thái độ đó của anh ta thực tế là như thế nào. Khi em hiểu ra vấn đề, sự đau khổ trong em sẽ nguôi ngoai dần đi.
Ở tuổ.i của em không phải là quá lớn để bắt đầu tìm kiếm một người khác yêu thương và xứng đáng với mình. Những trải nghiệm mà em có trong mối tình này sẽ giúp em nhận ra được người đàn ông tốt và thật lòng đến với em. Chị tin rằng, cuộc sống luôn công bằng với những người nghiêm túc và tôn trọng tình yêu. Hãy mạnh mẽ và dũng cảm lên em nhé. Đôi khi hạnh phúc chính là có dũng khí từ bỏ một điều quen thuộc với mình.
Chúc em luôn mạnh khỏe và sớm tìm được người yêu mình thực sự!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời tỏ tình ngọt ngào dành cho em!
Trái tim anh từ lúc nào đã nguyên vẹn thuộc về em. Anh luôn mong muốn mang lại niềm vui và hạnh phúc cho em.
Cục Sắt của anh! Chúng mình gặp nhau "thật bất ngờ và thật tình cờ" em nhỉ. Hai đứa đều đâu ngờ những "thờ ơ" ban đầu lại là sự bắt đầu của một tình yêu sâu đậm ngày hôm nay. Đâu ngờ hai trái tim tưởng chừng như không thể yêu ai được nữa lại có thể đến với nhau ngọt ngào, nồng ấm và mãnh liệt như chưa bao giờ được yêu vậy. Hai kẻ thất bại, lần đầu tiên hẹn nhau ở một quán trà đá gần sông Tô Lịch, sự đồng cảm đến từ mong muốn làm cho người kia không phải buồn trong cuộc sống nữa. Hôm đó trời bắt đầu lạnh dù em không muốn nhưng khi về anh vẫn khoác cho em chiếc áo của anh như sự che chở của một người từng trải qua nhiều sương gió với một cô bé hồn nhiên yêu đời chưa thể vượt qua được thất bại đầu đời. Trong anh chỉ nghĩ đơn thuần vậy thôi. Trông em nhỏ nhắn, xinh xắn nhưng lại mang nặng trĩu một nỗi buồn và sự nghi ngờ về sự tồn tại của một người đàn ông tốt. Còn anh sau rất nhiều thành quả, thất bại và vấp ngã giờ chỉ muốn im lặng đứng nhìn những dòng đời đang tất bật ngược suôi. Anh tưởng chừng như cái chế.t có đứng ngay trước mắt anh thì anh vẫn đứng đó một cách bình thản. Hai đứa ra về với cùng một suy nghĩ muốn làm gì đó cho người kia không phải buồn trong cuộc sống nữa.
Cuộc sống trôi đi, sự quan tâm tới nhau chỉ là qua chiếc điện thoại. Lần thứ hai gặp nhau, anh mời em đi nghe nhạc ở phố Vọng. Lần đầu tiên em đến phố Vọng, anh thấy em vui và anh cũng cảm thấy rất vui. Phố Vọng đã giúp anh biết được em cũng rất thích và có khả năng về Âm nhạc. Điều đó rất hợp với anh nên làm anh cảm thấy gần với em hơn. Khi Vọng quán nghỉ, anh đưa em lòng vòng qua một vài tuyến phố, chúng mình đã chia sẻ với nhau những gì đã trải qua trong cuộc sống rồi anh đưa em về... Cuộc sống vẫn tiếp tục trôi đi và chúng mình lại có thêm những lần gặp nhau đầy ý nghĩa nữa.
Trái tim anh từ lúc nào đã nguyên vẹn thuộc về em (Ảnh minh họa)
Không biết từ lúc nào em đã yêu anh! Yêu một người có một quá khứ hỗn độn giữa tốt và xấu, giữa tươi đẹp và tồi tệ. Một con người có tài nhưng cũng có nhiều tật. Em gọi anh là cái "Bịch cát" của em. Vì Bịch cát thì có thể xả hết nỗi buồn và sự đau khổ vào đó bao nhiêu cũng được mà Bịch cát vẫn không sao cả. Không biết có phải em đã có tình cảm với anh từ hôm hai đứa đi dạo rồi dừng chân ở một vườn hoa khu Định Công. Biết em đang mệt mỏi anh đã mạnh dạn đề nghị được bóp vai gáy và "bứt tóc" cho em. Thật bất ngờ và chưa bao giờ để một người con trai nào làm vậy nhưng không hiểu sao em đã đồng ý... Hay là từ cái lần anh đưa em đi ngắm tháp đôi Keangnam. Hôm đó hai đứa cảm thấy rất gần gũi nhau, lần đầu tiên anh đã ôm em rồi cùng em chìm vào nụ hôn rất ngọt ngào, nồng ấm và mãnh liệt...
Anh cũng không biết là yêu em từ khi nào nữa! Yêu một cô bé mà anh cứ lo phải quay lại nhìn mỗi khi em ngồi sau xe anh vì rất sợ em bị gió quấn đi mất. Một người có một tuổ.i trẻ rất đáng tự hào và đáng nhớ như anh. Một người anh cảm thấy rất gần gũi luôn làm anh tin tưởng và quan tâm tới anh. Một người mà anh không thể tìm được từ nào khác để gọi một cách thân thương hơn như "Cục Sắt của anh". Em đã trở nên sắt đá như một "Cục Sắt" từ một cô bé rất hôn nhiên và yêu đời. "Cục Sắt" đã luôn mang lại niềm vui, sự tin tưởng và sức sống cho anh. Không biết có phải anh yêu em từ lần đầu tiên em lên sân khấu cafe Hoa Lư hát tặng anh, cái cảm giác khác lạ hồi hộp và vui sướng mà hai đứa có hôm đó đã làm hai đứa nhớ mãi không thể quên... Hay là từ cái lần đầu tiên anh và em song ca ở Vọng Quán, hai đứa đã làm nổ tung sân khấu, làm Vọng quán trở lên sôi động và cuồng nhiệt hơn, cả hai đứa đã thấy rất vui...
Trái tim anh từ lúc nào đã nguyên vẹn thuộc về em. Anh luôn mong muốn mang lại niềm vui và hạnh phúc cho em. Lúc này đây cả hai đứa đều hiểu rằng đã trao trọn tình yêu cho nhau nhưng chưa một lần anh " Tỏ tình" với em. Anh muốn bức thư này như một lời tỏ tình ngọt ngào nhất anh dành cho em mà tất cả mọi người trên thế giời này đều đọc và ủng hộ cho tình yêu của chúng mình. Anh sẽ để nó nơi anh muốn lưu lại tất cả những ký ức đẹp về tình yêu của chúng mình và cũng là nơi lưu giữ những kế hoạch, dự định cho hạnh phúc tương lai sau này. Đó chỉ là một điều bé nhỏ nhưng anh muốn nói với em rằng: "Anh yêu em nhiều nhiều lắm Cục Sắt của anh!"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh nói yêu em nhưng anh lại ngủ đi với người khác Anh nói yêu em nhưng anh lại ngủ đi với người khác trong thời gian chúng ta giận nhau. Tình cảm gắn bó 5 năm chỉ đến thế thôi sao anh? Cũng không trách anh được, lúc có anh, em không biết cách quan tâm, không biết cách thể hiện tình cảm của mình, luôn giận nhau vì những lí do vớ vẩn....