“Anh ký đơn đi, nhà tôi không phải bãi rác nên không thể chứa rác trong nhà được”
Hoa không quá ngạc nhiên khi nghe được những lời ấy từ Hùng. Hoa đã đúng khi không nhận lời xin lỗi ngay mà cho Hùng thời gian thử thách. Hoa bước vào đột ngột khiến Hùng sững sờ.
- Xin em đấy! Vì con, vì gia đình hai bên hãy cho anh một cơ hội làm lại từ đầu đi.
Hùng quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết. Lý do là Hùng đã phản bội Hoa, lén lút ngoạ.i tìn.h . Hoa cũng muốn gật đầu lắm nhưng cứ nghĩ tới những cảnh tượng Hùng và ả nhân tình quấn quýt bên nhau, những đối xử lạnh nhạt, hờ hững của Hùng thời gian qua, quên đi nỗi đau bị phản bội vẫn còn đang khiến trái tim Hoa nhức nhối thì Hoa lại không thể.
Nếu tất cả những tội lỗi, những sai phạm có thể dùng một từ “xin lỗi” để xí xóa thì còn cần tới pháp luật, sự dằn vặt, cắn dứt của lương tâm. Nhất là khi Hoa biết rõ, ngoài miệng thì Hùng xin lỗi, tỏ vẻ đau khổ thật đấy nhưng bên trong, Hùng vẫn chưa thấy hối hận. Bằng chứng là Hoa thấy Hùng vẫn còn lén lút liên lạc với ả nhân tình kia. Có vẻ như nếu mọi chuyện không bị bại lộ thì Hùng sẽ không bao giờ có ý định dừng lại.
Nếu tất cả những tội lỗi, những sai phạm có thể dùng một từ “xin lỗi” để xí xóa thì còn cần tới pháp luật, sự dằn vặt, cắn dứt của lương tâm. (Ảnh minh họa)
- Anh có chắc mình sẽ hoàn toàn quên được cô ta. – Hoa nhìn Hùng đầy hoài nghi
- Chắc chứ, anh đã thề với em rồi mà. – Hùng nhìn Hoa cười nhe nhởn
- Vậy mà em vẫn có bằng chứng về việc anh lén lút liên lạc với cô ta đấy. – Hoa cười nhếch miệng
Video đang HOT
- Em theo dõi anh. Em không tin anh. Đúng, anh có liên lạc với cô ta nhưng không như em nghĩ đâu. Cô ta cứ lẵng nhẵng theo anh không chịu buông, anh chỉ nói rõ cho cô ta hiểu để cô ta không còn làm phiền anh nữa thôi.
Hoa nghe Hùng nói mà như vịt nghe sấm. Hoa có nên tin lời Hùng nói hay không đây? Lời thề, lời hứa của một người chồng phản bội có độ đáng tin bao nhiêu phần trăm.
Hoa đề nghị ly thân trong thời gian Hoa suy nghĩ, đưa ra quyết định cuối cùng. Thật ra, Hoa chỉ muốn thử thách sự chân thành của Hùng mà thôi. Nào ngờ Hùng đi rêu rao khắp nơi, nói toàn những điều không tốt về Hoa. Nào thì kêu Hoa lòng dạ hẹp hòi, không chịu cho người khác cơ hội xin lỗi. Nào thì chắc Hoa đã có ý định với người khác nên mới một mực không chịu tha thứ cho Hùng. Mà nói thực lòng, từ hôm đó đến giờ, Hoa đã thấy được ở Hùng hành động chân thành nào gọi là hối lỗi đâu cơ chứ. Lời xin lỗi mà chỉ có nói suông thì đâu có giá trị, nghĩa lý gì. Hoa còn chưa kịp tới tìm Hùng phản biện thì:
“Nhà tôi không phải bãi rác nên không thể chứa rác trong nhà được”. (Ảnh minh họa)
- Anh ớn con mái già n hà anh tới tận cổ rồi. Xin lỗi đủ trò mà cô ta cũng không tha thứ. Nói thẳng nhé, nếu không vì danh dự, còn lâu anh mới chịu xuống nước. Vừa già vừa xấu mà còn làm như mình cao giá lắm.
Hoa không quá ngạc nhiên khi nghe được những lời ấy từ Hùng. Hoa đã đúng khi không nhận lời xin lỗi ngay mà cho Hùng thời gian thử thách. Hoa bước vào đột ngột khiến Hùng sững sờ:
- Đơn l.y hô.n đây, anh ký đi. Nhà tôi không phải bãi rác nên không thể chứa rác trong nhà được. – Hoa gằn giọng
- Cô… Cô dám gọi tôi là rác. – Hùng hét lên
- Tôi không gọi, đó chẳng phải là bản chất con người anh hay sao ? – Hoa cười nhếch miệng.
Dứt lời, Hoa quay người bước thẳng. Hoa chẳng thèm quan tâm tới những gì Hùng đang la hét. Là lời xin lỗi hay mắn.g nhiế.c cũng chẳng còn quan trọng nữa. Một gã chồng như Hùng, có chất vàng xung người bảo Hoa ở lại, Hoa cũng giơ tay xin hàng.
Theo Một thế giới
Sao vợ nỡ bỏ anh?
Khi một người bước ra khỏi cuộc đời ta, không phải họ hết yêu ta, mà là trách nhiệm của họ với ta đã hết, và đã đến lúc họ phải đi.
Em à, thế là đã 2 năm rồi. 2 năm trôi qua thật nhanh, 2 năm em để anh lại một mình, 2 năm anh chịu cảnh gà trống nuôi con. Em ở nơi xa đó có nhìn thấy anh và con không? Anh chỉ ước chi đây chỉ là một giấc mơ thôi, và ít phút nữa lại tỉnh, lại thấy em trong ngôi nhà nhỏ của chúng mình.
Vợ thân yêu của anh, có phải anh đã làm gì sai khiến em bỏ anh, b.ỏ co.n, bỏ gia đình đi như vậy không? Có phải anh đã không làm được đúng trách nhiệm của một người chồng tốt, một người cha tốt không? Có phải anh đã quá nóng nảy, quá khó tính và áp đặt em không? Về đi em, anh chán ghét cô đơn lắm!
Con trai mình lớn nhanh em ạ, lại còn bụ bẫm và rất dễ thương nữa. Cứ mỗi lần nhìn con là anh lại nhớ em. Nó giống em, giống đôi mắt, giống chiếc mũi và giống cả nước da. Vậy mà nó chỉ được ở bên mẹ nó có đúng 1 năm. Vậy có thiệt cho con quá không em?
Anh đã dặn em là chờ anh về, chờ anh thành đạt rồi em sẽ có cuộc sống an nhàn và đầy đủ hơn, em cũng đã đồng ý rồi. Vậy mà tại sao khi anh đã có được tất cả mọi thứ, anh lại mất em? Tại sao em không hưởng sự ấm áp của gia đình, em xa rời hạnh phúc mà em đã ước ao, để đi về một nơi lạnh lẽo đến thế? Anh đi làm về chẳng thấy em đứng ngoài cửa chờ anh, chẳng có ai đỡ cặp cho anh, chẳng có mâm cơm nóng hổi nào chờ anh cả, em ơi!
Một người vợ tốt, một người mẹ hiền như em đáng lẽ phải được hưởng sung túc đủ đầy, thế nhưng một điều gì đó đã cướp em khỏi vòng tay anh. Điều đau lòng nhất là khi anh đã thành công, có thể mua tặng em chiếc đồng hồ em hằng ao ước, hay cho em quần áo đẹp, cho em một ngôi nhà khang trang không bị ẩm thấp, đưa em đến mọi nơi em thích, thì em lại rời xa anh!
Nhiều đêm ôm con, ngửi mùi thơm trên người nó, mà anh nhớ em vô cùng. Là đàn ông mà nước mắt anh chảy lúc nào không hay. Vợ ơi, em có biết anh nhớ em, anh và con cần em lắm không? Đứ.a tr.ẻ còn quá nhỏ để có thể hiểu được mẹ nó không còn trên đời này nữa. Con trẻ khẽ giật mình trong giấc ngủ, anh lại thấy thương con nhiều hơn, và muốn bù đắp cho con nhiều hơn nữa.
Anh sẽ thay em chăm sóc con thật tốt.
Anh biết vợ ra đi không phải rằng vợ đã hết yêu anh, mà là trách nhiệm với anh đã hết rồi. Em ơi, tại sao em bên anh lúc anh tay trắng, anh khó khăn, mà lúc anh thành công lại không cho anh đền đáp em hả vợ? Sao em đã cùng anh đếm từng ngày chờ con ra đời, mà sau đó em lại để anh nuôi con một mình, em lại không ở cùng con nữa?
Bây giờ anh có gọi bao nhiêu cũng chẳng thấu đúng không em? Em có hiểu rằng anh luôn mong chờ một phép màu rằng em sẽ quay lại bên bố con anh, anh biết đó chỉ là ước muốn thôi, và không bao giờ trở thành hiện thực. Người vợ hiền đức của anh, anh sẽ làm tất cả vì con, vì em, vì những ước mơ của em còn đang dang dở...
Sao hạnh phúc của mình ngắn thể hả em? Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc đi bước nữa. Khổ con lắm em à! Mò sao cho ra xương bánh đúc, có phải con người ta đâu mà người ta thương! Mỗi lúc khó khăn anh lại nhìn ảnh em, rồi ôm con. Hai mẹ con chính là bờ vai và động lực để anh bước tiếp.
Vợ ơi, nếu có kiếp sau, anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn, sẽ làm người chồng tốt hơn, và đưa em đi đến hết con đường, vợ nhé.
Yêu thương em vô vàn!
Theo Phunuonline
Không phải tôi muốn lăn.g loà.n, là chồng ép tôi phải thế Tôi là đàn bà, tôi cũng khao khát được yêu. Bao nhiêu năm sống bên chồng nguội lạnh, tôi thấy mình như chế.t dần, chế.t mòn. ảnh minh họa Tôi 30 tuổ.i, còn chồng 40. Chúng tôi lấy nhau được 5 năm, có một con gái hơn 4 tuổ.i. Ngày trước khi chưa lấy chồng, tôi làm việc trong một công ty truyền...