Anh hãy đi đi, cô ấy đợi…
Em không muốn anh vì cuộc tình này mà mãi chìm đắm trong đau khổ. Điều đó đâu có ích gì phải không anh.
Gặp nhau giữa dòng người đông đúc khi chiếc xe của em đột nhiên hỏng giữa đường. Anh không thể làm ngơ dù ánh mắt của anh nói lên sự bối rối và lo lắng. Tạt vào lề đường, anh nói cô ấy đứng đội anh một chút và chạy tới giúp em. Cô ấy không hoài nghi vì nghĩ rằng anh đang giúp một người đi đường. Hành động của anh khiến cô ấy thêm tự hào về bạn trai mình. Nhưng nếu biết, em và anh không phải người đi đường mà là tình cũ, chắc hẳn cô ấy buồn lắm phải không anh? Đó là lí do mà anh sợ phải dừng lại giúp em.
Sau khi chia tay, mọi người nói em cần phải quên anh nhanh chóng vì anh không xứng đáng với tình yêu đó. Anh không đau khổ nhiều như em và anh có người mới khi mà em vẫn còn chưa dứt nỗi đau tình cũ. Mọi người nói rằng anh quên quá nhanh. Nhưng em không nghĩ vậy. Trong tình yêu, việc người đó có xứng đáng với mình hay không chỉ chính mình mới biết. Đôi khi nhìn một cặp xứng đôi vừa lứa, mọi người có thể cho rằng họ cân xứng. Song hạnh phúc hay không, yêu nhiều tới đâu chỉ hai người họ cảm nhận. Vì thế em không muốn nhìn vào biểu hiện bên ngoài của anh để đ.ánh giá anh.
Em chưa tìm một người yêu mới cho mình là vì em chưa thấy một nửa phù hợp với mình. Điều đó không có nghĩa là em đang đau khổ. (Ảnh minh họa)
Em là người đã từng yêu anh, đã từng cùng anh trải qua mọi cảm xúc trong cuộc sống nên em biết rõ anh có xứng đáng để em yêu hay không. Người ta chia tay đâu có nghĩa là tình yêu ấy sai lầm. Có nhiều lí do để buộc chúng mình dừng lại nhưng sự tôn trọng dành cho nhau vẫn luôn có. Em cũng không nghĩ rằng anh phải đau khổ, phải vật vã mới là yêu em nhiều. Cũng không nghĩ rằng anh sẽ phải độc thân cho tới khi em tìm được người khác mới là tôn trọng tình yêu đã qua.
Cuộc sống này vẫn quay dù em và anh có còn là một cặp hay không. Và khi đã quyết định dừng lại thì chúng ta phải sống cho tương lai. Anh quên em nhanh và tìm được duyên mới điều đó là đáng mừng chứ không hề đáng trách. Em không muốn anh vì cuộc tình này mà mãi chìm đắm trong đau khổ. Điều đó đâu có ích gì phải không anh.
Video đang HOT
Em chưa tìm một người yêu mới cho mình là vì em chưa thấy một nửa phù hợp với mình. Điều đó không có nghĩa là em đang đau khổ. Đã qua rồi những cảm giác đó, em đã dần vui trở lại để chờ một ngày tình yêu lại ghé qua…
Anh gửi xe em vào một quán ven đường và bắt đầu lúng túng. Cô gái ấy chạy ra níu tay anh.
- Xong chưa anh? Anh quen chị ấy à?
Anh quên em nhanh và tìm được duyên mới điều đó là đáng mừng chứ không hề đáng trách. (Ảnh minh họa)
Mặt anh bắt đầu ửng đỏ. Em khẽ mỉm cười:
- Mình là một người bạn cũ thôi, không ngờ lại gặp lại như thế này. Cảm ơn bạn đã giúp mình nhé!
Cô gái hân hoan ra mặt và bước về phía trước:
- Nhanh lên anh ơi, muộn giờ chiếu phim rồi.
Anh đứng tần ngần nhìn em, em khẽ gật đầu nói nhỏ:
- Đi đi anh, cô ấy đợi, mình chia tay rồi mà…
Theo Afamily
Có nên chọn việc lương cao nhưng không có bạn bè?
Nếu chọn chỗ làm mới 5 triệu/tháng, tôi có thời gian tự học tiếng Anh nhưng không có bạn bè để nói chuyện, vui chơi mỗi lúc rảnh rỗi.
ảnh minh họa
Tôi 22 t.uổi, sinh ra và lớn lên tại Đăk Lăk, một vùng miền núi nghèo. Bây giờ kinh tế phát triển nên cuộc sống người dân nơi đây cũng cao hơn nhiều rồi. Năm 2010 tôi đỗ vào một trường cao đẳng chuyên ngành QTKD ở TP HCM. Xa nhà lên Sài Gòn học tập mang theo những hoài bão và ước mơ sẽ đổi đời và quay trở lại quê nhà báo hiếu cho cha mẹ. Những tháng ngày học tập nơi đây tôi phải vừa học vừa làm để trang trải một phần chi phí sinh hoạt, giảm bớt gánh nặng cho ba mẹ.
Vừa qua, tôi tốt nghiệp loại trung bình, làm việc tại một công ty nhỏ được hơn 5 tháng (vừa học vừa làm), công việc chính là chào hàng qua điện thoại. Hàng ngày, cứ lên công ty gọi điện thoại chào hàng rồi lại về nhà khiến tôi rất chán nản. Khách hàng cũng không được nhiều nên mức lương tôi nhận được chỉ đủ trang trải cho những chi phí sinh hoạt hàng ngày: ăn, phòng trọ, xăng. Kể từ đây, tôi nhận ra những hoài bão, ước mơ của mình ngày một xa vời và lụi tàn theo thời gian.
Có lúc, tôi muốn từ bỏ tất cả về quê sống cuộc đời bình dị, dân dã như những người nông dân lam lũ. Thế nhưng, gia đình kịch liệt phản đối. Vậy là tôi phải tiếp tục sống tại đây, nói đúng hơn là tồn tại qua ngày. Lúc bấy giờ tôi muốn học thêm tiếng Anh, các khóa học kỹ năng để làm việc hiệu quả hơn nhưng không có điều kiện về tài chính.
Cách đây vài hôm có người bạn giới thiệu tôi một công việc mới, làm nhân viên trông coi tài sản của các công ty bị phá sản hoặc đang bị tranh chấp. Nghe nói công việc thật nhàm chán, có điều mức lương lại cao hơn công ty tôi đang làm việc khá nhiều, 5 triệu/tháng, một mức lương khá hấp dẫn với sinh viên vừa ra trường như tôi.
Tôi đứng giữa hai lựa chọn, một là tiếp tục tại công ty đang làm và phải nỗ lực cố gắng hơn nhiều lần để có mức lương cao hơn (cao nhất khoảng 5 triệu/tháng, hiện tại tôi nhận được 3 triệu/tháng), nhưng không biết đến bao giờ có thể đạt điều đó. Nếu tiếp tục làm ở đây tôi vẫn có bạn bè để vui chơi những lúc rảnh rỗi. Hai là tôi chọn chỗ làm mới với mức lương 5 triệu/tháng, có thời gian để tự học tiếng Anh và không có bạn bè để nói chuyện, vui chơi mỗi lúc rảnh rỗi, vì sẽ bị điều đi nơi khác làm, vào tận miền Nam.
Tôi là người thích tự do, không muốn mình bị bó buộc trong một môi trường nào cả. Vậy nên, giờ đây tôi cũng không biết mình phải làm sao nữa. Xin mọi người hãy góp ý và cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn rất nhiều!
Theo Ngoisao
Đầy đủ điều kiện nên tôi không muốn tái giá Tôi bắt đầu bước vào t.uổi 40. Toàn bộ chi phí nuôi con ăn học do tôi đảm nhiệm vì thu nhập khá tốt, ổn định. Tôi rất chịu khó giữ gìn vóc dáng, có ngoại hình tốt và độc lập về tài chính, con cái ngoan, học giỏi. ảnh minh họa Tôi kết hôn khi còn khá trẻ, hai người sống không...