8 điều em muốn nhắn gửi anh
Dẫu hai đứa đang ở bên nhau nhưng em vẫn muốn nhắn gửi đến anh một vài điều – người yêu của em à!
1. Hãy yêu em nhiều nhất có thể, trân trọng và đối xử thật tốt với em. Nếu anh cho em một tình yêu bền lâu, em sẽ trả lại anh một gia đình thật hạnh phúc, trả lại anh những đứa con kháu khỉnh, tặng cho anh thật nhiều bữa cơm ngon hết cuộc đời này.
2. Em đợi anh đến lúc này, không phải là để yêu anh vội vàng rồi nhanh chóng tìm một người khác. Nếu anh không xác định yêu em dài lâu, nếu từ ban đầu anh đến với em với suy nghĩ yêu cho hay vậy đó, thì xin anh hãy nhanh bỏ, em sẽ lặng lẽ ra đi. Tiếp tục làm gì khi cả hai đứa mình đều không cùng nhìn về một hướng?
3. Anh yêu em, mong anh đừng chỉ yêu cái đẹp đẽ nổi trội, hãy yêu cả phần xấu xí lẩn trốn trong con người của em nữa. Em không phải là một người hoàn hảo, nhưng em sẽ cố gắng yêu anh một cách hoàn hảo nhất – người yêu của em à!
Em đợi anh đến lúc này, không phải là để yêu anh vội vàng rồi nhanh chóng tìm một người khác. (Ảnh minh họa)
4. Nếu phải chọn lựa giữa em và gia đình, xin anh hãy chọn gia đình mình trước tiên. Em không muốn ở bên em mà anh luôn cảm thấy tội lỗi, dù sao đi nữa, gia đình mới chính là những người thật sự quan trọng với anh. Nếu mối quan hệ của em với những người thân trong gia đình anh không thật sự tốt, mong anh hãy đứng ở giữa và đừng làm gì cả. Đừng trọng bên này và khinh bên kia, hãy để khúc mắc này cho những người trong cuộc tự mình hóa giải. Mong anh hãy nhớ những lời em nhắn gửi…
Xem thêm>>> Người yêu tương lai à, đừng đến tìm em…
Video đang HOT
Nếu phải chọn lựa giữa em và gia đình, xin anh hãy chọn gia đình mình trước tiên. (Ảnh minh họa)
5. Anh có thể mắc lỗi, và em cũng vậy, nhưng mong anh đừng giận quá mất khôn, đừng vì một chút nông nổi mà tự dằn vặt mình. Em có lỗi, em xin nhận. Anh có lỗi, anh cũng đừng chối vội nghe anh. Em sẽ nhẫn nhịn, sẽ vị tha, sẽ làm tất cả để hai đứa mình hạnh phúc mãi.
6. Có nhiều hôm, em sẽ bỗng dưng muốn ở một mình, cafe một mình và không muốn ai làm phiền cả. Nếu anh hiểu em, hãy để cho em có một khoảng riêng tư nhất định. Xin đừng gò bó em trong mớ quy tắc không tên, em sẽ tự mình vùng ra và tránh xa vòng tay anh nhiều nhất có thể.
7. Nếu một lúc nào đó anh và em không có cùng một quan điểm, nếu mọi lời hòa giải đều trở nên vô nghĩa, anh cũng đừng để em lại một mình. Nếu như vậy, em sẽ im lặng mãi, khúc mắc không ai hóa giải, nó sẽ biến thành cái gai và khiến hai người đều đau.
8. Em hiểu rằng ai rồi cũng sẽ có thể trở thành người đến sau của một người khác. Em có lẽ không phải là người đầu tiên của anh, nhưng em mong rằng em sẽ là người cuối cùng anh yêu và lấy làm vợ. Quá khứ không thể ngày một ngày hai là có thể xóa bỏ được, em hiểu điều đó, nhưng anh nhớ xác định rõ ràng tình cảm trước khi nói lời yêu em.
Theo Blogtamsu
Có nên lấy chồng sớm?
Đúng như kế hoạch thì chỉ có hơn tháng nữa thôi là tôi lên xe hoa về nhà chồng rồi. Thế nhưng đến giờ chính tôi lại là người rất phân vân có nên lấy chồng ở t.uổi này không? Nhìn mẹ suốt ngày ủ rũ là tôi lại chạnh lòng.
ảnh minh họa
Bạn bè ai cũng bảo là tôi muốn tránh yêu cũng khó vì tôi vốn nổi tiếng là xinh xắn trong trường. Bố mẹ tôi biết vậy nên rất khắt khe trong việc tôi có bạn trai. Thế nhưng có vẻ như càng cấm đoán tôi lại đ.âm đầu vào vòng yêu đương luẩn quẩn.
Khi tôi học xong lớp 12 thì nhà trai đã sang dạm ngõ. Bố mẹ tôi nhất quyết xin trả cau trầu: "Con gái tôi còn nhỏ, cần phải học hành xong xuôi rồi mới nói đến chuyện cưới xin được!".
Tôi cũng nộp hồ sơ thi đại học nhưng chẳng may không đỗ. Tôi buồn lắm tính lấy chồng đi cho xong. Bọn bạn tôi cũng lấy chồng sớm lắm. Lớp tôi cũng đã đến 3, 4 đứa học xong là lấy chồng luôn.
Thế nhưng bố mẹ tôi lại muốn tôi học hành tử tế sau này có công việc ổn định rồi mới tính lấy chồng. "Bố mẹ không muốn con gái mới tí t.uổi đầu đã phải lo lắng chồng con. Lấy chồng sớm khổ lắm con ạ". Mẹ tôi thủ thỉ với tôi mà nước mắt chảy dài.
Tôi nghe mẹ nói mà lòng thắt lại. Tôi cảm nhận thấy tình yêu thương của mẹ, nỗi lo lắng của bố. Tôi đã xuôi xuôi theo lời bố mẹ, sẽ học ôn thi tiếp. Ra trường đi làm rồi mới tính chuyện cưới xin. Nếu anh còn yêu tôi thì chắc anh sẽ chờ.
Nhà người yêu tôi giàu có, anh ấy lại là trai độc đinh trong nhà. Bố mẹ người yêu tôi cũng rất sốt ruột vì con trai đã ngoài 30 mà vẫn chưa chịu lấy vợ. Nếu chờ tôi học xong thì cũng phải mất ít nhất là 4 năm nữa. Thế thì con trai họ thành ra phải tới 34, 35 t.uổi mới lập gia đình. Bố mẹ anh sốt ruột vì ông bà cũng đã nhiều t.uổi rồi. Họ muốn có cháu để bế bồng. Khi nghe bố mẹ tôi phản đối, nhà anh buồn lắm. Tôi cũng chẳng vui vẻ gì.
Thế nhưng thị xã quê tôi bé như lòng bàn tay. Chuyện nhà ai dù bé xíu thì cả làng cả xóm đều biết. Cả xóm làng đều biết chuyện là tôi và anh yêu nhau. Nếu không lấy anh thì cũng không ai dám lấy tôi. Thiên hạ đồn ầm lên là tôi và anh đã đính ước rồi, chẳng mấy chốc mà cưới thôi. Có kẻ ác ý còn bảo là tôi đã ăn cơm trước kẻng...
Chỉ có vài ngày mà bố mẹ tôi lo buồn và già xọp hẳn. Nhà có mỗi một đứa con gái xinh xắn, bỗng chốc lại đ.âm ra dang dở chỉ vì những lời đồn ác ý. Bố tôi lo nghĩ đến bạc đầu.
Bố mẹ anh lại liên tục sang nói chuyện. Cụ nhà anh đã già rồi, chắc cũng không thể trụ được hết năm sau. Mà nhà trai có tang gần như thế thì phải kiêng chuyện cưới xin 2 năm. Rồi lại đến t.uổi tôi lúc đó không thể cưới được, phải chờ tới mấy năm sau mới hợp t.uổi... Bố mẹ anh nói nhiều lắm. Mục tiêu cũng chỉ xin cưới gấp trong ra giêng.
Bố mẹ tôi không chịu được những lời đồn đoán ác ý, nên đành phải để tôi lấy chồng. Thế nhưng đến giờ thì chính bản thân tôi lại phân vân. Có nên lấy chồng bây giờ không?
Vấn đề đau đầu nhất của tôi bây giờ là tôi chưa có việc làm. Nếu suốt ngày ở nhà ăn bám chồng và bố mẹ chồng rồi hầu hạ ông nội anh thì tôi c.hết mất.
Tuy công việc của người yêu tôi cũng mang lại thu nhập cao. Nhưng mức cao của người chỉ biết lo cho bản thân mình thì thấm vào đâu so với một gia đình có vợ rồi con nhỏ.
Đã thế tôi mới 18, 19 t.uổi nên còn rất ngơ ngác trong việc tổ chức một cuộc sống gia đình sao cho chu toàn. Mẹ tôi từ ngày quyết định cho con cưới chồng suốt ngày khóc lóc. Mẹ bảo mẹ thương tôi vì mới còn trẻ đã phải đ.âm đầu vào chốn khổ làm gì.
Đúng như kế hoạch thì chỉ có hơn tháng nữa thôi là tôi lên xe hoa về nhà chồng rồi. Thế nhưng đến giờ chính tôi lại là người rất phân vân có nên lấy chồng ở t.uổi này không? Nhìn mẹ suốt ngày ủ rũ là tôi lại chạnh lòng. Tôi thấy ngày cưới đến gần mà cả nhà tôi không khí buồn đau, chẳng khác nào tiễn tôi vào "bụi rậm". Tự dưng bao nhiêu háo hức chuẩn bị cưới xin của tôi bay biến đi đâu hết. Có phải lấy chồng sớm rồi sẽ khổ không?
Có ai lấy chồng sớm cho tôi xin lời khuyên với!
Theo VNE
Có người mới, tôi vẫn vấn vương người tình cũ Chúng tôi xa nhau, tôi hạnh phúc trong tình yêu hiện tại, người mới yêu tôi bằng một tình yêu chín chắn và trưởng thành. ảnh minh họa Giờ tôi mới nhận ra rằng, vội vàng đôi khi cướp lấy của tôi tất cả. Tôi năm nay 26 t.uổi, cái t.uổi đủ trưởng thành để suy nghĩ mọi việc chin chắn hơn. Tôi...