4 lý do phụ nữ không nên chỉ chăm chăm ở nhà nội trợ
Nếu chỉ ở nhà chăm chăm lo việc nội trợ, vậy thì làm sao phụ nữ thoát khỏi bi kịch phụ thuộc vào chồng?
Đọc bài tâm sự của bạn Trương Hoàng Hải “Vợ tôi là đàn bà, mà đàn bà thì chỉ nên thế!”, tôi rất muốn gởi đến bạn và các bạn độc giả khác đôi điều. Tôi muốn hỏi rõ bạn Hải đang nuôi vợ hay nuôi chim lồng cá chậu? Với tư cách là một trong những phụ nữ đang “nai lưng đi làm, chịu áp lực stress vì công việc” mà bạn Hải miêu tả, tôi kịch liệt phản đối tư tưởng của bạn. Theo tôi, phụ nữ ở bất cứ ngành nghề nào, miễn còn sức khỏe thì vẫn không nên ở nhà nội trợmà nên đi làm việc vì những nguyên nhân sau đây:
Thứ nhất, lao động là vinh quang, là bản năng xã hội của con người. Đi làm việc không chỉ giúp phát triển bản thân, xã hội mà còn làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Việc làm còn mang lại công danh, tiề.n tài. Đó tuy không phải là yếu tố quyết định nhưng là yếu tố quan trọng làm nên hạnh phúc.
Đi làm việc mang lại các mối quan hệ xã hội, giúp cuộc sống đỡ nhàm chán. Ra ngoài gặp gỡ nhiều người thì phụ nữ mới có động lực làm đẹp. Có cơ hội diện áo quần đẹp, trang điểm lên đời nhan sắc thì phụ nữ mới vui vẻ hạnh phúc được.
Đi làm không phải lúc nào cũng chỉ toàn áp lực và stress. Luôn có những giờ phút thoải mái bên đồng nghiệp và cảm giác mãn nguyện khi đạt được thành công. Và khó khăn không phải lúc nào cũng là tiêu cực. Có cái khó mới ló cái khôn, làm việc nhiều thì đầu óc phụ nữ mới hoạt bát nhanh nhẹn thông minh ra được. Càng xinh đẹp càng thành đạt thì mới càng quyến rũ. Cuộc đời của phụ nữ không thể chỉ xoay quanh một người gọi là chồng. Nên với gia đình bạn Hải, đó chỉ có thể gọi là tù ngục giả danh hạnh phúc.
Đi làm không phải lúc nào cũng có stress, luôn có những giây phút thoải mái bên đồng nghiệp và cảm giác mãn nguyện khi đạt được thành công. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thứ hai, đi làm giúp phụ nữ độc lập về kinh tế. Điều này quá rõ ràng. Tự làm tự hưởng mới sướng chứ suốt đời ngửa tay xin tiề.n người khác thì có khác gì tầm gởi. Dựa vào đàn ông mà sống sống như dựa vào một cục nước đá, tuy bốc khói nhưng thật ra lại lạnh, tuy cứng cáp nhưng chẳng mấy chốc sẽ tan ra thành nước. Có ai biết trước ngày mai của mình? Và sẽ càng không thể nào khẳng định một người sẽ không bao giờ thay lòng đổi dạ. Môi trường xã hội thay đổi thì con người sẽ thay đổi theo, đó là quy luật.
Đi làm dành dụm có một cục tiề.n dưỡng thân nuôi con hoặc cất đó hộ thân thì vẫn yên tâm hơn là trông chờ từng đồng tiề.n và.o người khác.
Thứ ba, đi làm giúp phụ nữ bớt phụ thuộc và ngăn ngừa bi kịch gia đình. Nếu cứ ở nhà tiêu tiề.n của chồng thì đến một ngày chồng ngoạ.i tìn.h tống cổ ra khỏi nhà thì phải làm sao? Chắc chắn chỉ có nước qu.ỳ lạ.y năn nỉ vì bao năm ở nhà đâu có kinh nghiệm công việc hay kỹ năng sống nào? May lắm là thành thạo chuyện bếp núc rồi vào làm thêm ở các nhà hàng quán ăn. Ai lâm vào hoàn cảnh đấy mới hiểu được giá trị của một công việc thực sự.
Đó là chưa kể đến chuyện không có tiề.n sẽ không có quyền. Sống trong một gia đình 5, 7 tầng đồ sộ nhưng tiếng nói không có giá trị, không có quyền quyết định thì có chán không? Hoặc đôi khi muốn ra quyết định nhưng vì ít ra ngoài, thiếu hiểu biết xã hội nên cũng chẳng thể nào nói một câu cho hợp lý. Thế nên đàn ông nào thích vợ mình ở nhà nội trợ suốt đời chẳng qua là muốn ép vợ vào khuôn khổ để dễ bề tung tác mà thôi.
Phụ nữ không nên chỉ suốt ngày ở nhàlo việc nội trợ (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, đi làm giúp phụ nữ hiểu chồng hơn và nhạy cảm hơn trong phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h. Có xâm nhập vào môi trường công việc, hiểu thêm về những “kẽ hở” trong công việc mới nắm được từng đường đi nước bước của chồng. Nhỡ chồng có ngoạ.i tìn.h ở đâu thì còn biết đường mà kéo về chứ chỉ ru rú ở nhà biệt lập với thế giới bên ngoài thì làm sao biết được.
Tóm lại, bây giờ không phải ngày xưa, chuẩn mực phụ nữ đã thay đổi. Một nửa của thế giới này không còn sinh ra chỉ để phục tùng và cả ngày ở trong bếp nữa. Còn đàn ông nào mà muốn vợ mình như thế chỉ có thể ích kỷ, độc đoán mà thôi.
Mà đàn ông cũng thôi đán.h đồng cho rằng chỉ có 2 loại phụ nữ. Nếu đảm đang thì nhất định phải ở nhà nội trợ. Mà đang đi làm thì nhất định không đảm đang. Phụ nữ đa zi năng và hoàn hảo hơn cái định kiến bảo thủ ấy rất nhiều. Mọi người có đồng ý không?
Theo Afamily
Cuộc chạm trán trong thang máy
Tôi kết hôn năm nay đã được 6 năm, vợ tôi là một người xinh đẹp, đảm đang nhưng khá bướng bỉnh. Cuộc sống gia đình tôi khá viên mãn, hạnh phúc. Ngày kết hôn bố mẹ hai bên cho chúng tôi 1 số tiề.n lớn xây nhà Hà Nội, cả hai gia đình đều khá giả nên chúng tôi không lo lắng việc chi tiêu. Cuộc sống cứ mãi êm đềm cho tới năm thứ 5, tôi vẫn luôn yêu thương vợ con nhưng dường như cô ấy ngày một thay đổi khi công việc của tôi không thuận lợi.
Cô ấy chơi với nhóm bạn toàn dân đại gia, ăn sang mặc xịn. Kể từ đó cô ấy quay sang thích xài hàng hiệu và suốt ngày đòi tôi mua sắm. Tôi luôn chiều vợ, từ lúc yêu đến lúc cưới tôi vẫn luôn quan tâm chiều chuộng cô ấy.
Nhưng bây giờ khi công việc áp lực, làm ăn không thuận lợi, vợ tôi chẳng chịu hiểu và chia sẻ với tôi như trước. Cô ấy chỉ quan tâm tới bản thân và thích làm đẹp. Đi đâu vợ tôi cũng muốn mình là người nổi bật nhất, ăn mặc đẹp nhất và túi xách xịn nhất.
Tôi thấy mệt mỏi với sở thích mua sắm không biết điểm dừng của vợ. Cô ấy chỉ biết đòi hỏi mà không chịu quan tâm tới cảm xúc công việc của chồng. Cuộc sống cứ như vậy khiến tôi trở nên chán nản và không muốn về nhà, cái tổ ấm vốn đầy ắp tiếng cười của hai đứa con ngoan và cô vợ xinh đẹp giờ đây đã không còn như trước.
Tôi trở nên thích lang thang cà phê, lên phố với lũ bạn. Tôi chẳng muốn về nhà, chẳng muốn nói chuyện với vợ và dần dần cô ấy cũng chẳng buồn gọi điện hỏi thăm tôi đang ở đâu, làm gì?
Còn tôi vẫn yêu vợ dù lòng có buồn phiền, Tuy là một đàn ông lăn lộn trường đời nhiều, thành đạt, điển trai bên cạnh không thiếu các cô gái trẻ đẹp vây quanh nhưng chưa bao giờ tôi làm gì có lỗi với vợ. Nhưng chính sự thờ ơ của vợ đã đẩy xa tôi ra khỏi cô ấy và rồi tôi phải lòng một người con gái cùng cơ quan. Người đó khác hẳn vợ tôi, tuy người ấy không xinh đẹp nhưng lại dịu dàng và tâm lý.
Người đó chia sẻ với tôi về công việc, cuộc sống và khiến tôi có thêm động lực làm việc cũng như có nơi để chia sẻ và rồi tôi dành tình cảm đặc biệt cho cô ấy ngoài vợ. Nhưng chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn, chúng tôi cùng đồng ý chỉ dừng lại ở việc chia sẻ và làm chỗ dựa tinh thần cho nhau.
Rồi một hôm sinh nhật bạn gái mới, chúng tôi hẹn nhau lên Vincom mua sắm. Lúc đi lên cầu thang tôi vô tình nhìn xuống và thấy ai đó giống vợ tôi. Tôi trấn an tinh thần và nhìn kỹ lần nữa, đúng là vợ tôi rồi, cô ấy đang tay trong tay với một gã đàn ông khác. Nhìn họ rất tình tứ, tôi như chế.t lặng chôn chân tại chỗ. Bạn gái hỏi tôi:"Anh sao vậy". tôi chỉ bảo:"Anh không được khỏe, mình về đi, để lần sau anh đưa em đi mua sắm bù nhé". Cô ấy tỏ ra cảm thông rồi đưa tôi về.
Tôi ngoái đầu nhìn vợ, đã lâu rồi tôi không thấy vợ cười và nhìn tôi tình cảm như nhìn gã đàn ông ấy. Cái váy vợ tôi đang mặc là quà sinh nhật mà tôi mới tặng cô ấy cách đây mấy hôm.
Thì ra bấy lâu nay cô ấy lạnh nhạt, thờ ơ với chồng là vì đã có người khác. Tôi về nhà và gọi vợ về, cô ấy thú nhận là đã qua lại với người đàn ông đó một thời gian và mong tôi tha thứ. Tôi không thể tin đây là sự thật.
Bây giờ về nhà thấy mặt vợ, tôi thấy ghê tởm, tôi thực sự không biết phải làm gì? Nhìn hai đứa con đáng yêu, tôi không nỡ nào để gia đình này tan nát. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Có một bí mật đằng sau vẻ sang chảnh tiểu thư của một cô nàng! Chàng ngồi bần thần trong nhà hàng, không biết trong mình hiện tại là cảm giác gì. Hóa ra đằng sau cái mác một cô tiểu thư sang chảnh của nàng chính là như thế... Dạo này chàng đang đắm say, ngây ngất trong tình yêu. Thực sự trước nay chưa khi nào chàng bấn loạn vì ai đó như thế này. Xung...