3 năm lấy anh, chưa có ngày nào tôi thôi đa.u đớ.n
Tôi yêu sớm và kết hôn với người lớn hơn mình 7 tuổ.i. Lúc mới yêu nhau anh rất quan tâm lo lắng cho tôi. Lúc đó tôi còn trẻ chỉ mới 20 tuổ.i, cũng thuộc dạng ưa nhìn nên có nhiều anh chàng theo đuổi.
Nhưng tôi bị chinh phục vì sự quan tâm lo lắng của anh dành cho. Mọi người không ủng hộ việc tôi lấy anh vì anh nhiều tuổ.i và tính tình nóng nảy, bố mẹ tôi cũng chẳng vừa ý, khuyên nhủ tôi nhiều điều nhưng tôi chỉ bỏ ngoài tai, bản thân tin rằng mình sẽ tìm được hạnh phúc.
Vậy mà giờ ngẫm lại trong 3 năm qua lấy anh, chưa có một ngày nào tôi không cảm thấy đa.u đớ.n, chua xót và tổn thương.
Nhớ ngày đầu, khi vừa mới bước chân về nhà chồng, tôi đi từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác bởi cuộc sống hôn nhân không màu hồng, không đơn giản như những gì tôi nghĩ. Mẹ chồng, người tôi cũng gọi bằng mẹ nhưng chưa một lần xem tôi là con mà luôn coi tôi không khác gì một ô sin cao cấp. Tôi phải phục dịch cả nhà chồng.
Sáng sáng, 4 giờ tôi phải dậy nấu cơm, quét dọn nhà cửa, sân vườn tươm tất rồi đi làm. Chiều về lại tiếp tục công việc đó đến khuya. Phải cáng đáng mọi việc trong nhà, từ nhỏ đến lớn nhất.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Rồi khi tôi mang thai, mẹ chồng bị bệnh phải nhập viện khiến tôi vô cùng mệt mỏi vì phải chăm bà từ 5 giờ sáng tới 8 giờ tối. Khi mẹ chồng về, anh chị không động viên mà còn xỉ.a xó.i, nói tôi vô trách nhiệm khi không chăm sóc bà chu đáo.
Rồi những tháng ngày mệt mỏi cũng qua, tôi sinh được một b.é tra.i kháu khỉnh, bụ bẫm. Những tưởng từ đây sẽ được mẹ chồng chiều chuộng hơn, vậy mà sự thật lại hoàn toàn khác.
Từ khi sinh con rồi ra viện, mẹ chồng không ngó ngàng gì đến cháu nội, thậm chí bà không thèm bế cháu một lần.
Vì phải làm việc nhà giúp tôi nên mặt bà lúc nào cũng như có ai đán.h. Tôi nhớ có lần bà luộc rau cải bắp nửa sống nửa chín, tôi không dám ăn vì sợ bị tiêu chảy, nhưng bà vẫn ép ăn bằng được vì cho rằng tôi phụ công bà.
Lần khác, bà đi chợ mua một miếng thịt lợn, bà xay lên rồi chế biến cho tôi ăn cả 4 ngày. Nói thật là ăn vài bữa còn được, chứ ròng rã mấy ngày thì tôi chịu. Bụng đói mà ăn chẳng vào cơm, tôi lại càng ít sữa cho con.
Chồng tôi nhìn thấy thế thì góp ý với mẹ, rằng vợ con muốn ăn cái này, cái kia đều bị bà gạt phắt đi. Bà nói ăn linh tinh dễ bị hậu sản, mà có khi con lại đi ngoài. Thế là chế độ ăn khi ở cữ của tôi vô cùng nghèo nàn và thiếu chất.
Đến khi con được hơn một tháng, tôi bàn với chồng xin sang ông bà ngoại chơi. Hai vợ chồng đã thưa gửi với bố mẹ chồng. Lúc đó, bà chỉ thủng thẳng bảo: “Để xem đã”. Rồi đến hôm sau bà lại bảo với tôi: “Bố mẹ mày phải xuống đây xin tao mới cho đi”.
Đến nay, khi con tôi được hơn 2 tuổ.i mà cháu vẫn chưa được về chơi rồi ngủ lại nhà ông bà ngoại một ngày nào. Sau một lần tôi tự đi về rồi bị mắng xối xả, tôi chỉ dám cho cháu lên chơi một lúc rồi phải về nhà nội.
Còn rất nhiều chuyện nữa mà nhà chồng hàn.h h.ạ tôi suốt 3 năm qua. Vì những chuyện này mà vợ chồng tôi liên tục cãi nhau. Không khí căng thẳng, ngột ngạt khiến tôi không muốn ở cùng gia đình nhà nội quá quắt, với một người chồng không biết thương vợ nữa.
Tôi đã viết đơn l.y hô.n cả tháng nay nhưng anh không chịu ký. Anh nói chỉ ký khi tôi nhường quyền nuôi con hoặc chờ đến khi con 18 tuổ.i. Anh chị chồng lại có quan hệ với bên tòa án nên tôi rất sợ phải mất con khi nhất quyết đòi l.y hô.n. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Tintuc
Cảm động 10 năm người cũ cố gắng thành công để xứng với tôi
10 năm qua anh chưa hề yêu ai (anh nghĩ anh nghèo, phải lo sự nghiệp thì mới xứng đáng với tôi), giờ anh thành công, đủ cam đảm che chở được cho tôi.
Tôi 25 tuổ.i, là giáo viên được 3 năm, quá khứ có một người rất yêu, thương và quan tâm lo lắng cho tôi. Anh mồ côi cha mẹ từ nhỏ vào Nam lập nghiệp, coi tôi là tất cả, chúng tôi cảm mến nhau nhưng không ai nói với ai điều này. Hai đứa thường xuyên liên lạc và rồi chúng tôi yêu nhau. Do khoảng cách địa lý, rồi không đủ quyết tâm để đến với nhau và lại chia tay. Mặc dù thế nhưng ai cũng đều biết người kia lặng lẽ quan tâm mình. Anh rất nặng tình với tôi, chứng minh hành động cho tôi thấy đối với anh tôi quan trọng như thế nào.
Rồi chúng tôi ít liên lạc dần, không còn tâm sự vui buồn với nhau nhiều trước nữa, tôi ra trường đi làm và cứ nghĩ anh đã quên. Sau này mới biết anh không liên lạc vì muốn tôi quên anh để chọn con đường mới, để tôi đỡ suy nghĩ về anh mà hạnh phúc với tương lai. Đi làm khoảng một thời gian tôi có vài người để ý nhưng không mở lòng với ai vì còn nghĩ về anh, chúng tôi để tình cảm chôn chặt trong lòng, đó là sai lầm lớn nhất. Vì tôi và anh đều nghĩ anh sẽ ở lại miền Nam còn tôi muốn ở quê (miền Trung) nhưng chả ai can đảm mà tiến tới.
Ảnh minh họa
Rồi dần dần tôi mở lòng với một người là bộ đội tên Luân, yêu thương tôi vô cùng. Tôi yêu người ấy ngày càng lớn vì những gì Luân làm cho tôi, gia đình cũng rất muốn chúng tôi sớm làm đám cưới. Luân quan tâm, chia sẻ, lo lắng, chiều chuộng, tâm lý khiến tôi thấy mình là người hạnh phúc khi yêu. Tôi nghĩ sẽ lấy Luân nếu như không có một ngày vào hồi tháng 9 khi trường tôi đi du lịch ở miền Nam, tôi gặp lại người cũ trong đám bạn học. Tôi biết anh luôn theo dõi và yêu tôi, 10 năm qua anh chưa hề trao tình yêu cho ai (anh nghĩ anh nghèo, phải lo sự nghiệp thì mới xứng đáng với tôi), giờ anh thành công, đủ cam đảm che chở được cho tôi.
Cách đây nửa tháng anh về nhà, tôi bất ngờ gặp lại, trái tim đậ.p mạnh, tôi thương anh và biết tình cảm dành cho anh vẫn còn nhiều lắm. Anh biết tôi đã có người khác, nhìn anh tiều tụy tôi đa.u xó.t vô cùng. Anh gặp tôi và nói muốn được nói chuyện. Anh kể cho tôi nghe những tháng ngày qua đã sống như thế nào, thương tôi nhiều bao nhiêu, anh biết tôi có người khác rồi và cảm giác như chế.t đi vậy. Anh bảo tôi hãy thật hạnh phúc, đừng nghĩ về anh vì giờ sống cho hiện tại, nhưng nhớ là có một người yêu tôi hơn cả mạng sống này.
Tôi nhìn anh chỉ biết khóc, những gì anh làm cho tôi quá nhiều, tôi từng hứa sẽ là người bù đắp cho anh, vậy mà... Giờ tôi rất rối bời, 10 năm qua dù gặp chuyện gì khó khăn hay mệt mỏi, hình ảnh người cũ luôn hiện ra trong tâm trí tôi, nhưng rồi để những tháng ngày không quyết tâm, không cam đảm của tôi và anh lại làm khổ cả ba người. Đến với người cũ thì bạn trai hiện tại của tôi sẽ ra sao, Luân yêu tôi rất nhiều, còn yêu Luân thì người yêu cũ sẽ như thế nào? Xin hãy cho tôi lời khuyên chân thành.
Theo Him
Vừa thấy mặt chú rể, anh xông vào nắm tay tôi đi thẳng lên lễ đường Anh xin lỗi nhưng vẫn là anh không thể từ bỏ em được. Đúng, anh sợ mình không xứng đáng với em, tới lúc này anh vẫn sợ điều đó. Nhưng vì anh đã không thể từ bỏ em được, vậy thì chỉ còn cách dành cả đời này cố gắng để mang cho em hạnh phúc mà thôi. Tôi không thể ngờ...