3 lần phạm sai lầm, tôi đ.ánh mất niềm tin của vợ
Phải tiếp khách hàng nhiều nên tôi rất hay đi nhậu, đã 3 lần vấp ngã như đi “bóc bánh trả t.iền”, hát karaoke dưới dạng “có tay vịn”…
Ảnh minh họa
Tôi 30 t.uổi, là chủ một quán cà phê và một cửa hàng bán thiết bị nghe nhìn tại Hà Nội. Tôi sinh ra ở tỉnh lẻ, lên Hà Nội lập nghiệp với hai bàn tay trắng, lấy vợ ở t.uổi 25 sau bảy năm yêu nhau. Vợ chồng tôi học cùng và yêu nhau từ hồi cấp ba. Hiện chúng tôi có một cô công chúa rất xinh đẹp được năm t.uổi. Vợ tôi làm kế toán ở một công ty xây dựng có tiếng tại Hà Nội, thu nhập thuộc mức khá.
Công việc khiến tôi phải tiếp xúc với rất nhiều người có t.iền, có địa vị. Nhiều khách hàng hiểu tôi là người ở tỉnh ra nên rất vất vả trong việc kinh doanh, từ t.iền bạc đến quan hệ. Họ giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi cũng nhiệt tình khi các anh ấy có công việc cần nhờ. Không có t.iền thì tôi giúp bằng sức. Các anh giới thiệu cho tôi nhiều khách ở các thành phố và tỉnh khác có nhu cầu mua hàng. Sự việc cũng phát sinh từ đây.
Video đang HOT
Do phải tiếp khách hàng nhiều nên tôi rất hay đi nhậu với khách hàng. Trong những lần đó, tôi đã ba lần đi bóc bánh trả t.iền, hát karaoke dưới dạng có tay vịn. Cách đây bốn tháng, vợ tôi phát hiện ra việc đó. Cô ấy đã rất gay gắt, cấm tôi không đi nhậu với khách, không giữ mối quan hệ với khách nữa. Từ đó việc kinh doanh của tôi trở lên rất khó khăn. Anh em bạn bè không đến uống cà phê ủng hộ như trước nữa. Thiết bị nghe nhìn cả tháng mới bán được một món. Anh em từ TP HCM, Nam Định… ra Hà Nội mời tôi nhậu mà tôi không dám đi. Tôi phải hạn chế việc tiếp khách.
Trong công việc, tôi là một người làm việc hết sức tập trung. Khi đã bắt đầu, tôi phải làm bằng được cho xong việc mới nghỉ ngơi. Vợ bảo nghỉ nhưng tôi không chịu, phải làm xong tôi mới nghỉ được không thì ăn cũng không thấy ngon. Kinh doanh khó khăn, lo lắng vấn đề t.iền bạc nhiều khi tôi không nói cho vợ vì sợ để vợ lo lắng. Tôi nghĩ một người phải lo lắng đã là quá lắm rồi. Chính vì thế mà vợ tôi nói tôi không tâm sự với cô ấy.
Mọi việc có lỗi với vợ, tôi đều nhận và hứa không tái phạm nữa. Đến nay đã bốn tháng mà vợ vẫn cứ nghi ngờ tôi. Tôi tiếp khách ở quán bia cạnh nhà, vợ cũng nói. Thậm chí, chuyện tiếp khách uống với nhau cốc bia ở nhà cũng bị vợ lên án.
Công việc kinh doanh thì quá khó khăn. Áp lực t.iền nong, công việc, gia đình làm tôi hiện tại gần như không chịu được, đầu óc luôn trong tình trạng căng thẳng. Tôi luôn nhắc nhở vợ là vợ chồng không cãi nhau trước mặt con, vậy mà vợ cứ lúc con ở bên cạnh là nói chồng. Tối qua tôi đã tát vợ một cái. Trước đây. tôi chưa bao giờ to tiếng với vợ hay đ.ánh v.ợ một lần nào cả. Giờ đây cô ấy đòi ly hôn. Tôi thì quá yêu cái gia đình này, không biết làm thế nào với tình hình hiện tại. Mong các bạn cho tôi đôi lời chỉ bảo để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Xin nói thêm, mong muốn của tôi là gia đình êm thấm nhưng tôi cũng không thể bỏ được việc kinh doanh. Hiện tại, số t.iền tôi đầu tư vào việc này là quá nhiều, nếu dừng là tôi mất tất cả mọi thứ sau bao năm gây dựng.
Chân thành cảm ơn sự chia sẻ của các bạn.
Theo VNE
Có nên cố gắng vì con khi đã hết niềm tin với vợ
Tôi vẫn cố gắng lo toan cho con cái nhưng niềm tin của tôi với vợ không còn, tôi rất thương con tôi nhưng nghĩ về sống chung với cô ấy lại thấy bất an.
Tôi năm nay 38 t.uổi, hiện làm việc ở nước ngoài, tôi lấy vợ năm 2002. Vợ tôi lúc đó là sinh viên theo học tự túc, nhưng vì gia đình khó khăn nên cô ấy chấp nhận lấy tôi.
Khi đó, anh chị tôi cực lực phản đối nhưng vì cái thai trong bụng tôi quyết tâm lấy cô ấy, cuộc sống lúc đó rất vất vả nhưng tôi cố gắng làm việc để lo cho gia đình. Rồi mọi khó khăn cũng qua đi đến năm 2008 vợ tôi quyết định cho con gái về gửi ông bà ngoại để đi học. Cô ấy về nước cùng với con gái và nói với tôi sau hai tháng sẽ quay lại, đến hai tháng sau cô ấy thông báo là sẽ ở lại xin việc mà không quay lại với tôi nữa.
Lúc đó tôi cũng nghĩ là cô ấy ở nhà xin việc và lo cho con cái nên tôi cố gắng làm một vài năm thì về. Làm được bao nhiêu tôi đều gửi về hết cho hai mẹ con, một năm sau cô ấy bảo tôi vay mượn gửi về cho cô ấy 10 nghìn đôla. Cô ấy bảo hùn vốn làm ăn, tôi cũng cố vay t.iền và gửi về cho cô ấy.
Ảnh minh họa: Radar.
Tôi quyết định mở rộng làm ăn nhưng không ngờ tôi thất bại, nợ nần chồng chất tôi quyết định về nước để bàn bạc tìm hướng giải quyết. Đến thời điểm đó gia đình nhà vợ cũng ăn nên làm ra nên khi về nghe tôi nói đến chuyện nợ nần, bố mẹ cô ấy bảo tôi quay lại làm việc trả nợ.
Tôi chán nản chỉ ở lại hơn 5 tháng và quay trở lại làm việc trả nợ, năm đầu phải căng ra trả nợ nên tôi không có để ra nhiều để gửi t.iền về nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn gửi quà cáp về cho vợ con. Sang năm thứ hai mặc dù đang còn nợ nhưng tôi vẫn gửi t.iền về, tuy vậy vợ tôi luôn đòi hỏi quá đáng lắm và tình cảm giữa hai người cũng từ đó lạnh nhạt dần. Tôi vẫn cố gắng lo toan cho con cái nhưng niềm tin của tôi với vợ không còn, tôi rất thương con tôi nhưng nghĩ về sống chung với cô ấy tôi lại thấy bất an. Rất mong anh chị cho em một lời khuyên.
Theo Ngoisao
Không tin là anh đã hết yêu em Anh nói chuyện với em rất vô tình và phũ phàng nhưng vẫn đem theo khăn tay em tặng, đôi khi vẫn nhắn tin cho em. Em phải làm sao để có thể quên được người mình yêu và từng yêu mình hết lòng trong hơn 3 năm dài. Chúng em đã trải qua biết bao khó khăn, thử thách, vui có, buồn...