3 cháu nhà chồng lên ở suốt mùa hè, tôi hầu đến kiệt sức vẫn bị coi là tội đồ
Mẹ chồng đưa 3 đứa cháu ngoại lên ở suốt mùa hè, tôi đang trong thời gian thử việc căng thẳng vẫn cố phục vụ chu đáo, vậy mà vẫn bị cả gia đình coi như tội đồ.
Những ngày gần đây tôi cảm thấy mình sa sút cả về tinh thần và sức khỏe vì chuyện gia đình. Vì thế tôi muốn kể câu chuyện của mình để nhận được từ độc giả những lời khuyên.
Tôi sống ở Hà Nội với chồng, mẹ chồng và 2 cô con gái. Cuối tháng 5, khi các con của chị chồng được nghỉ hè, mẹ chồng tôi liền bảo đón các cháu lên chơi. Bà nói cả năm không được ở gần các cháu, mùa hè cũng là dịp để bà và cháu được gần gũi, chăm sóc nhau. Hơn nữa, bố mẹ các cháu đi làm cả ngày, không có người quản lý, cơm nước, để bọn trẻ lên Hà Nội thì bố mẹ đỡ phải lo lắng vì có bà hỗ trợ.
Nghe bà nói vậy, tôi thoạt đầu cũng hơi băn khoăn vì gia đình 5 người đang ở căn hộ chung cư 83m2, nếu thêm 3 người nữa thì không biết phải sắp xếp chỗ ăn, ngủ thế nào. Chồng tôi liền nói, buổi tối cứ trải chiếu ngoài phòng khách cho bọn trẻ ngủ, trẻ con nằm chung đông đúc càng vui. Thấy mẹ chồng lẫn ông xã đều hào hứng với việc này nên tôi cũng không có ý kiến gì thêm.
Ngay đầu hè, mẹ chồng tôi đã đón các cháu lên chơi. (Ảnh: AI)
Tuy nhiên, khi các cháu lên Hà Nội thì cuộc sống của tôi bị đảo lộn. Chuyện là tôi vốn quen với việc nuôi dạy hai cô con gái ngoan ngoãn, nghe lời nên mọi việc khá dễ dàng, nhưng với 3 con của chị chồng thì khác.
Video đang HOT
Các cháu là con trai, lại đang ở t.uổi mẫu giáo, tiểu học nên rất nghịch ngợm và chưa hiểu chuyện, đồ đạc trong nhà chơi xong không biết dọn dẹp. Thế nên mỗi lần đi làm về tôi, lao phải vào dọn dẹp căn nhà đang như bãi chiến trường. Mẹ chồng không giúp được nhiều vì bà bị đau đầu gối, hơn nữa bà trông mấy đứa cả ngày đã đủ mệt rồi.
Nhưng mọi chuyện không chỉ có thế. Tôi mới xin được công việc sau rất nhiều tháng thất nghiệp do công ty cũ giải thể. Đang trong thời gian thử việc nên tôi luôn tự nhủ mình phải cố gắng nhiều, không để xảy ra sai sót để nhanh được đề xuất thành nhân viên chính thức. Tôi rất hiểu, tìm được công việc tốt ở t.uổi 40 trong làn sóng sa thải của rất nhiều doanh nghiệp hiện nay là một cơ hội quý mà mình cần phải nắm lấy.
Công việc áp lực nhưng về nhà tôi hầu như không có thời gian nghỉ ngơi. Tôi vừa phải dọn dẹp nhà cửa, vừa lo cơm nước cho 8 người. Mỗi sáng, tôi phải đặt báo thức từ 5h, dậy nấu bữa sáng cho cả nhà, sau đó lại tất tả cắm cơm, xào rau, kho thịt cá để mọi người ở nhà ăn trưa. Buổi chiều vừa tan làm là tôi nháo nhào rẽ vào chợ gần nhà, mua đồ ăn và lại về nấu nướng phục vụ cả đại gia đình. Có các cháu, tôi không thể quấy quá, sợ sinh lắm chuyện thị phi, rất phiền hà.
Mẹ chồng tôi không phải là người khó tính với con dâu, nhưng việc trong nhà bà không giúp được nhiều vì lý do sức khỏe. Về chuyện cơm nước, dù tôi có việc phải về muộn bà cũng không động tay chân vì “mẹ nấu sợ không hợp khẩu vị của các con”.
Chỉ trong vòng 1 tháng các cháu lên chơi, tôi gầy rộc đi, sút tận mấy cân, mắt lúc nào cũng quầng thâm vì mệt và thiếu ngủ. Nhiều lúc tôi ngỏ lời nhờ chồng hỗ trợ nhưng anh gạt phắt đi, bảo rằng “việc nhà có mấy đâu”. Anh tham gia câu lạc bộ thể thao gần nhà nên đều đặn mỗi ngày hễ đi làm về là lại chơi bóng bàn, 19h30 mới có mặt ở nhà.
Điều kỳ lạ là chị chồng gửi con lên nhưng cũng chẳng nói một câu với tôi. Ngày 3 cháu lên Hà Nội, chồng tôi lái xe về đón, chị đưa cho 20kg gạo bảo gửi cho mẹ và gia đình. Tôi cũng hơi ngạc nhiên khi gửi con vài tháng hè mà chị không được một câu nói lẫn một chút đóng góp để tôi chợ búa, cơm nước.
Cách đây mấy hôm, trong nhà bỗng trở nên căng thẳng. Mẹ chồng và chồng giận tôi ra mặt, nói mọi việc là lỗi do tôi. Chuyện là con gái lớn của tôi năm nay học cuối cấp, dù nghỉ hè nhưng phải dành thời gian cho bài vở khá nhiều. Hôm đó con út của chị chồng tôi nghịch ngợm xé mất quyển sách mà con bé đang cầm học, khiến nó nổi khùng, lao ra mắng em. Tôi thấy vậy liền quát cả hai chị em và phạt mỗi đứa đứng một góc.
Cậu bé vốn được chiều nên gọi điện mách mẹ, nói rằng tôi khó tính, hay mắng mỏ cậu bé. Chị chồng tôi nghe vậy thì đùng đùng nổi giận, gọi cho chồng tôi, nói rằng chị bận không trông được các cháu nên mới nhờ vợ chồng tôi vài hôm, nếu tôi khó chịu vậy thì để chị đón về, mấy cháu tự trông nhau.
Mẹ chồng tôi nghe thế thì giận lắm, nói rằng các cháu lên có vài tháng mà tôi đã tỏ thái độ không hay, để chị tôi không vừa lòng. Bà còn nói nếu các cháu về thì bà cũng về theo để trông các cháu đỡ chị dịp hè này.
Tôi rất bối rối, thực sự lâu nay tôi rất nhẫn nhịn, chiều các cháu hết mực để tránh điều tiếng với chị chồng. Nhưng chỉ vì chuyện này mà nhà tôi căng thẳng, mẹ đòi về quê khiến chồng tôi nổi giận. Tôi không biết mình nên làm cách nào để giữ các cháu và bà ở lại để tránh căng thẳng cho gia đình. Mong độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Vừa ra khỏi phòng thi tốt nghiệp THPT, con riêng của chồng nói một câu biến tôi thành "tội đồ" trong mắt nhà chồng
Tôi ngậm ngùi vào phòng, bỏ lại sau lưng những câu nói đầy tổn thương đang chĩa vào mình.
Tôi là vợ 2 của chồng, là một cô giáo dạy cấp 3, bộ môn Ngữ Văn. Hồi mới tốt nghiệp đại học, tôi đã gặp và yêu anh, dù biết anh không hề cân xứng với mình. Ai cũng nói tôi nên suy nghĩ lại vì tình yêu là một chuyện, cưới nhau, sống chung cả đời với nhau lại là chuyện hệ trọng khác. Nhất là khi chồng tôi đã có một cậu con trai riêng, có tiếng là ngỗ nghịch và khó dạy bảo vì được nhà nội cưng chiều.
Nhưng tôi vẫn bất chấp tất cả, còn khẳng định chỉ cần mình đối xử tốt với con riêng của chồng thì thằng bé sẽ yêu thương mình mà thôi. Và khi trở thành mẹ kế của cậu bé, tôi mới dần nhận ra, mình đã quá ngây thơ, non nớt với những suy nghĩ "màu hồng" trước đó. Con riêng của chồng vì được cha và nhà n.ội yêu thương, cưng chiều nên rất bướng bỉnh, cứng đầu, ăn nói cộc lốc. Cháu không bao giờ gọi tôi là mẹ mà chỉ gọi là cô, có khi còn nhại giỡn bằng cách gọi tôi là "bà cô giáo khó tính". Tôi bực mình mà không thể dạy được vì bố mẹ chồng luôn bảo tôi rằng: "Cháu nó thiếu thốn tình yêu thương của mẹ nên con phải thương yêu nó, đừng bao giờ la mắng nó. Bố mẹ không thích cháu nội đích tôn bị mẹ kế c.hửi đâu".
Càng lúc, mối quan hệ giữa tôi với con riêng càng r.ạn n.ứt hơn. Mẹ chồng muốn tôi dạy con riêng học thêm môn Văn, tôi cũng muốn như thế. Nhưng tôi vừa nói ra ý định, cháu đã gạt bỏ ngay, còn chê bai tôi dạy khó hiểu, sao bằng cô trên lớp được. Trong khi đó, ở trường, tôi đã đạt nhiều danh hiệu giáo viên dạy giỏi và nhận được sự đ.ánh giá cao từ đồng nghiệp lẫn học trò.
Ảnh minh họa
Đợt thi tốt nghiệp THPT năm nay, con riêng của chồng tôi có tham gia. Trước đó 2 tháng, tôi quyết định sẽ kèm cháu học, dù cháu có phản đối. Nhưng chỉ được vài hôm, cháu đã giả vờ đau đầu, đau bụng, còn méc ông nội là tôi quá khắt khe, giao nhiều bài tập,... Bố chồng bảo tôi cắt bớt việc giao bài tập. Được một tuần thì cháu không chịu học nữa mà luôn nằm dài trên bàn, tôi nhắc thì tỏ thái độ chống đối nên tôi cũng bất lực.
Sáng nay, cháu thi môn Ngữ Văn và là thí sinh đầu tiên ra khỏi phòng thi. Chúng tôi đến đón, bố hỏi cháu làm bài thế nào thì cháu lắc đầu, bảo không làm được gì cả, chắc tầm 2-3 điểm mà thôi. "Bà cô giáo khó tính ôn kiểu gì chẳng đúng câu nào, phí hoài cả thời gian ôn tập. Biết thế con đi học thêm chỗ khác", cháu thốt ra như thế đấy! Lúc đó tôi rất điếng người nhưng vẫn giữ bình tĩnh ra về.
Vừa về tới nhà, chồng tôi đã lớn giọng chỉ trích tôi. Anh nói trong nhà có cô giáo dạy Văn mà lại để con cái không làm được bài. Tôi hỏi con riêng của chồng làm bài thế nào, nhắm ổn không? Cháu đáp một câu khiến tôi choáng nặng: "Làm cái gì mà làm, bắt ôn cho lắm vào mà có trúng tủ đâu". Cháu còn quay sang trách ông bà ép cháu học thêm tôi và luôn miệng nói tôi dạy khó hiểu.
Bố mẹ chồng không hiểu gì là đã c.hửi mắng tôi. Ông bà nói tôi đúng là khác m.áu tanh lòng, học sinh mình dạy thì ôn kĩ còn con riêng trong nhà thì ôn qua loa sơ sài lạc đề. Trong khi ông bà cũng tận mắt thấy cháu không hề chịu học, chỉ mải chơi và ngủ. Tôi đau đớn, hụt hẫng bỏ về phòng, bên ngoài cả nhà chồng vẫn tiếp tục dùng lời nói để làm tôi tổn thương.
Sau chuyện này, tôi nghiêm túc nhìn nhận lại mối quan hệ với nhà chồng và con riêng của chồng. Dù tôi có sống tích cực, tốt đến đâu thì vẫn không thể bằng con cháu họ. Tôi không biết có nên tiếp tục chịu đựng không nữa?
Tôi kiệt sức vì bị vợ bắt thức đêm để cùng xem EURO 2024 Tôi mệt mỏi đến kiệt sức vì dù không thích bóng đá vẫn phải thức chong chong để xem gần chục ngày qua, vì vợ tôi mê bóng và nhất định bắt chồng thức xem cùng. Chúng tôi mới lấy nhau được 1 năm. Là vợ chồng mới cưới nên tôi lúc nào cũng cố gắng chiều chuộng, chăm sóc em nhiều nhất...