26 tuổ.i, đã qua một đời chồng
Sai lầm kết hôn từ năm 23 tuổ.i…để rồi, tôi lại phải sống trong cô đơn một mình
Như mọi ngày, sau khi cho các em trong lớp ngủ, tôi lại có thói quen lên mạng để đọc những bài viết trong chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống. Và mới đây, tôi đã rất bất ngờ và nghẹn ngào, xúc động trước bài viết “Chuyện tìm vợ kỳ lạ của một Việt kiều”. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần bài viết đó và rất vui khi biết rằng, cũng có một người đàn ông có suy nghĩ rất giống tôi.
Tôi cũng đã từng trải qua một cuộc hôn nhân đau khổ, để đến bây giờ, trong lòng tôi luôn khắc khoải mong chờ một hạnh phúc sẽ đến với mình.
23 tuổ.i, tôi quyết định kết hôn và không lâu sau đó, tôi đã hối hận vì sự nông nổi, vội vàng của mình khi cuộc sống rơi vào địa ngục. Tôi gục ngã, chán chường tất cả nhưng vẫn phải cố gắng sống và làm việc vì những em bé học trò thân yêu của mình.
Ban đêm về với căn phòng trọ một mình, tôi mới cảm giác hết nỗi cô đơn, buồn tủi… Những lúc đó, tôi lại lên mạng đọc báo, xem tin tức. Dù có nhiều bạn bè rủ tôi đi chơi hay uống cà phê nhưng tôi từ chối tất cả những điều đó… vì tôi không thích sự ồn ào mà chỉ muốn sống một mình yên tĩnh.
Nhiều hôm, tôi thích được đi lang thang một mình, nhìn những đôi yêu nhau đi lướt qua, tôi cảm thấy họ thật hạnh phúc và tôi cũng ao ước có được một người đàn ông bên cạnh mình lúc này. Tôi rất thích cảm giác được nắm tay ai đó, được ngồi sau xe nép vào lưng một người những khi tôi cô đơn hay đi trên đường phố.
Video đang HOT
Tôi là một người thực tế và khi yêu, tôi không thích bắt người yêu mình phải thế này, thế khác để chiều chuộng tôi. Mà điều quan trọng nhất là tôi cần một người hiểu và chia sẻ về những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.
Hạnh phúc sẽ đến với những ai biết có niềm tin, biết vươn lên và tin tưởng vào chính bản thân mình (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay mới 26 tuổ.i nhưng tại sao tôi đã phải chịu nhiều đắng cay trong cuộc đời như vậy? Tôi luôn khao khát mình có được một mái ấm gia đình thật bình dị… nhưng tại sao hạnh phúc cứ mãi ở chốn nào?
Đã có nhiều lúc tôi không còn niềm tin vào cuộc sống, vào tình yêu, thậm chí tôi cũng đã nghi đến cái chế.t để giải thoát cho những đau khổ, tuyệ.t vọn.g của mình… nhưng tôi không làm được điều đó, tôi luôn hi vọng vào một điều may mắn sẽ đến với mình.
Nhiều khi tôi cũng muốn nhận một đứa con về để nuôi và không muốn nghĩ đến cảnh lấy chồng nhưng vì hoàn cảnh kinh tế còn eo hẹp nên tôi chưa thực hiện được điều đó. Tôi thích làm bạn với những người đàn ông đã từng l.y hô.n và nuôi con một mình và tôi cũng đã có vài người bạn như vậy trên mạng. Không hiểu sao những người đàn ông như vậy luôn làm tôi khâm phục và quý trọng. Bạn bè tôi thường nói tôi không bình thường khi tôi chia sẻ là nếu có lấy chồng lần nữa, tôi sẽ lấy một người có con, lớn tuổ.i một chút… nhưng với tôi, điều đó là rất bình thường.
Tôi cũng có những suy nghĩ như người đàn ông trong bài viết bởi vì một người đàn ông đã từng phải chịu đớ.n đa.u trong hôn nhân sẽ biết cách trân trọng cuộc hôn nhân tiếp theo và trân trọng người phụ nữ đến sau của họ.
Dù biết cuộc đời luôn chông gai, trắc trở nhưng hạnh phúc sẽ đến với những ai biết có niềm tin, biết vươn lên và tin tưởng vào chính bản thân mình. Tôi sẽ cố gắng sống tốt, tin vào một ngày nào đó ước mơ về một gia đình và những đứa con thơ sẽ mỉm cười với tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
26 tuổ.i ư...
Chào mừng tuổ.i 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo.
Thu Thủy
Sài Gòn ngày buồn, thế là sắp sang 26 tuổ.i rồi sao? Nó đã làm được gì nào? Không biết từ khi nào, trong lòng nó có nhiều khoảng lặng đến thế? Mỗi khi Sài Gòn đổ mưa lại làm nó nhớ nhà da diết. Nó nhớ mẹ, nhớ những ngày thơ ấu nơi quê nhà. Nó đã lớn lên trong sự vất vả của bố mẹ. Những ký ức hiện về trong nó như mới ngày hôm qua. Giờ nó đã lớn, bố mẹ cũng đã già, nó đã quá mải chơi mà bỏ quên nhiều thứ và quên mất mình đã lớn, cha mẹ nó đang mong ngóng từng ngày. Thật nhanh... thế là nó lại sắp sang tuổ.i 26.
Nếu tính ra, giờ nó sắp thành bà cô ở phố núi rồi. Ngày trước, chị gái bằng tuồi nó đã có gia đình và hai nhóc dễ thương. Còn nó vẫn hồn nhiên, vô tư. Ừ thì 26 tuổ.i, cái tuổ.i không còn nhỏ nữa, không thể để bố mẹ phải lo lắng. Nó đã có những va vấp trong cuôc đời giúp nó lớn khôn hơn khi xa nhà, xa bố mẹ. Nhưng ở cái tuổ.i này, nó vẫn còn quá non nớt để một mình vượt qua những bon chen của cuộc sống nơi phố thị đầy cám dỗ và lừ.a lọ.c. Nó cần phải lớn lên, phải suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định bất cứ việc gì.
26 tuổ.i nhìn lại, nó đã làm được quá ít, công việc chưa đâu vào đâu. Nó chưa phụ giúp bố mẹ điều gì từ ngày ra trường. Một năm về nhà hai lần trong sự vội vã, nó nhìn thấy khóe mắt mẹ cay cay nhưng đành phải ra đi. Nó biết bố mẹ đã già đi rất nhiều nhưng vẫn nặng trĩu đôi vai gầy lo cho những đứa con đang còn ham vui, chưa nghĩ gì đến ổn định cuộc sống.
26 tuổ.i, nó vẫn mải mê đi tìm một điều gì đó mà không sao định nghĩa được. Trong khi bạn bè đã yên bề gia thất gần hết, nó vẫn lông bông ở dất Sài Gòn, ngày đi làm, tối về "nhâm nhi" mấy quyển truyện rồi mới ngủ một giấc say nồng. Lâu lâu, nó lại ghé thăm vài người bạn. Bạn nó lúc nào cũng mở đầu câu chuyện bằng: "Dạo này mày sao rồi? Có gì mới chưa?". Nó chỉ cười trừ. Nhưng đó là của ngày hôm qua, còn bây giờ, nó sẽ hoàn toàn khác khi bước sang tuổ.i 26.
Chào mừng tuổ.i 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo. Có thể nó sẽ phải xa Sài Gòn hay quê nhà yêu thương nhưng nó không hối hận vì quyết định của mình. Nó sẽ tìm cho mình một bờ vai để dựa và không để bố mẹ phải buồn lòng nữa. Nó sẽ mạnh mẽ, tự tin hơn, bước chân của nó sẽ luôn vững bền khi bên cạnh luôn có những người thân tin yêu thương.
"Con sẽ về, mẹ đừng lo nhé! Con sẽ về để được mẹ âu yếm"...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã chinh phục chồng bằng tình yêu chân thành Đó là câu nói đầu tiên chồng nói với tôi kể từ ngày tôi về làm dâu gần 1 năm trời. Nghe câu nói ấy, tôi chạy thẳng vào phòng òa khóc như một đứ.a tr.ẻ. Và hôm đó, chồng đưa tôi đi làm. Gửi LTT! Tôi tình cờ đọc được bài viết của em và tôi gặp lại hình ảnh của tôi...