10 năm trời cắn răng nuôi con tu hú
Vợ tưởng tôi không biết, nhưng tôi đâu phải gã đần để không biết thằng bé chẳng phải con mình. Tôi im lặng để tránh cho gia đình này một nỗi nhục mà thôi.
Ngay khi vợ tôi sinh đứa con đầu lòng, nhìn thằng bé tôi đã biết nó không phải con mình. Vợ tôi tưởng cô ấy có thể lấp liếm được cái chuyện tồi tệ ấy nhưng làm sao qua được mắt tôi. Tôi im lặng trước sự thật bị cắ.m sừn.g bởi vì mọi việc đã rồi, bởi vì nếu tung hê lên thì tôi là người nhục nhất mà thôi.
Tôi theo đuổi vợ suốt 4 năm đại học nhưng cô ấy không có tình cảm. Thời điểm đó, cô ấy yêu một tay cùng lớp, điển trai, con nhà giàu. Tôi biết mối tình đó cũng sẽ chẳng đi đến đâu bởi vì hắn ta có điều kiện, chỉ yêu đương chơi bời chứ làm sao lấy đến cô ấy. Tôi chờ đợi một ngày cô ấy sẽ nhận ra sai lầm của mình.
Đúng như tôi hình dung, cô ấy tìm đến tôi khóc như mưa vì bị hắn ta “đá” không thương tiếc. Vì tình cảm bao năm, tôi đón nhận cô ấy mà không mảy may chuyện quá khứ. Khoảng hơn 2 tháng sau, chúng tôi quyết định cưới (Ảnh minh họa)
Đúng như tôi hình dung, cô ấy tìm đến tôi khóc như mưa vì bị hắn ta “đá” không thương tiếc. Vì tình cảm bao năm, tôi đón nhận cô ấy mà không mảy may chuyện quá khứ. Khoảng hơn 2 tháng sau, chúng tôi quyết định cưới vì cô ấy nói gia đình có ông sắp qua đời, sợ không cưới nhanh sẽ phải hoãn khá lâu.
Video đang HOT
Sau khi cưới được khoảng 1 tháng thì cô ấy nói có bầu. Tôi bắt đầu ngờ ngợ về việc này. Nhưng là vợ chồng, điều tối kị nhất là nghi ngờ nhau. Tôi đã chấp nhận cô ấy, bỏ qua mọi chuyện ngày trước, nếu giờ đặt câu hỏi về tư cách của vợ thì chẳng phải tôi tồi tệ lắm sao. Tôi cố gắng tin đó là đứa con của mình dù linh tính mách bảo tôi điều ngược lại.
Cho tới khi vợ tôi sinh con sớm hơn dự định, tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng trước mặt mọi người, tôi vẫn bào chữa nói theo ý vợ: “Vợ tôi sinh non” để mọi người không bàn ra tán vào. Tôi lặng lẽ đi làm xét nghiệm để không nghi oan cho vợ. Và kết quả, đúng như những gì tôi dự đoán. Thằng bé không phải con tôi.
Cảm giác lúc đó của tôi căm phẫn lắm. Tôi thấy mình nhụ.c nh.ã khi là một thằng đổ vỏ, phải đi nuôi con người. Tồi tệ hơn là cô vợ lại giấu tôi, lừ.a gạ.t tôi chỉ để kiếm tấm bình phong cho sĩ diện của đời mình. Tôi cũng đã định “lậ.t mặ.t” vợ nhưng rồi cuối cùng tôi im lặng. Nếu bây giờ nói ra, người ta cười trước hết là cười vào mặt tôi, một thằng đàn ông ăn của thừa, nuôi con người khác. Sau đó họ sẽ chử.i rủa, đay nghiến vợ tôi. Đứ.a b.é lớn lên cũng bị người ta nói ra gièm pha, không hiểu con sẽ trưởng thành thế nào khi bị người đời cay nghiệt nó.i xấ.u về thân phận. Hơn nữa, hai bên gia đình, bố mẹ cũng đều khổ vì chuyện này. Chi bằng một mình tôi nín lặng chấp nhận, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thằng bé càng lớn càng giống mẹ, thôi thì cũng may. Ít ra tôi cũng tránh được sự nghi ngờ nếu thằng bé không giống ai. Vợ tôi vẫn sống bình chân như vại vì nghĩ giấu được tôi chuyện tày trời ấy. Có nhiều đêm nằm bên vợ, tôi cũng hận, cũng xó.t x.a nhiều lắm. 10 năm trời “nuôi con tu hú” mà vẫn phải cắn răng đóng vai thằng khờ đâu có dễ dàng gì.
Theo Khám phá
Để có tiề.n chữa bệnh cho chồng, tôi cắn răng chịu đựng làm cái việc mọi người khin.h b.ỉ
Anh ta ghì chặt lấy cơ thể tôi rồi nói nhỏ vào tai: "Nếu cô đồng ý chiều tôi hàng ngày thì cô chỉ cần làm ở đây thêm 4 tháng nữa tôi sẽ đưa tiề.n cho cô trả nợ cho vợ tôi. Nếu không thì..."
Cuộc sống vợ chồng tôi đang hạnh phúc thì tai họa ập đến. Chồng tôi bị ta.i nạ.n giao thông khi đứa con gái của chúng tôi tròn 1 tháng tuổ.i. Lúc đó chi phí cho chồng tôi khá lớn lên tới hơn 300 triệu. Tôi phải chạy vạy vay mượn khắp mọi nơi cũng chưa được một nửa số tiề.n đó.
Bố mẹ hai bên nội ngoại đều khó khăn nên chẳng giúp được gì. Trong lúc đang cuống cuồng lo lắng chưa biết chạy tiề.n đâu để mổ cho chồng thì may mắn có người chị họ bên nhà tôi buôn bán bất động sản khá giàu nên đã thương tình cho vay số tiề.n còn lại. Cả nhà tôi đội ơn chị ấy vô cùng. Không có chị ấy có lẽ chồng tôi không bao giờ còn được ở lại với mẹ con tôi nữa.
Sau khi chồng tôi được mổ cứu sống tôi chưa biết phải làm cách nào trả tiề.n cho chị ấy bây giờ. Số tiề.n quá lớn, con tôi thì còn quá nhỏ, chồng vẫn nằm viện và đang phải có người ở bên chăm sóc. Mấy hôm liền vừa ôm con nhỏ, tôi lo đến phát ốm vì chị ấy nói đó là tiề.n làm ăn, lúc chị cần đầu tư là chúng tôi phải thu xếp trả liền. Họ cho vay lúc nguy cấp là đội ơn người ta lắm rồi, lúc nào họ đòi cũng phải chịu chứ biết sao được.
Đang chưa biết tính sao thì hôm đó chị ấy chị gọi đến cho tôi rồi bảo: "Con tôi cũng bằng tháng con cô nhưng tôi không có sữa nuôi phải cho uống sữa ngoài. Mà bố mẹ chồng tôi thì muốn cháu được uống sữa mẹ. Nếu cô đến làm vú em nuôi con thay tôi thì mỗi tháng tôi sẽ trả cho 6 triệu, tiề.n đó trừ dần vào tiề.n vay kia. Tôi thuê cô tới khi cô đủ hết tiề.n trả nợ. Nếu cô không đồng ý thì thu xếp tiề.n trả luôn cho tôi trong tuần sau để tôi thuê người khác".
Tôi nghe cái hạn trả nợ mà đán.h rơi cả điện thoại. Lấy đâu ra số tiề.n đó mà trả. Con tôi còn quá nhỏ, tới làm vú em cho con chị ấy thì có nghĩa con tôi sẽ phải nhịn đói, tôi biết phải làm sao bây giờ. Ngày hôm sau chị ấy lại tiếp tục nhắc lại đề nghị của mình và cái hạn trả nợ, tôi đành phải làm liều.
Tôi gửi co cho mẹ đẻ trông họ và nói đến nhà chị ấy làm giúp việc để trả nợ. Lý do đó ai cũng tin thật nhưng với mẹ đẻ tôi không dám nói dối. Bà thương con, thương cháu song chỉ biết khóc. Cũng từ hôm ấy con tôi không còn biết tới mùi sữa mẹ nữa vì tôi đi từ tờ mờ sáng cho đến tối đêm mới về. Con tôi khi đó xa mẹ đã khóc đến khan tiếng, bà phải gạn nước cháo rồi bón từng thìa nhỏ cho cháu.
Làm được 1 tháng thì chị ấy có việc phải đi vắng mấy ngày nên chị bảo tôi ở hẳn lại với con chị. Tôi lưỡng lự không muốn nhưng chị ấy nói nếu ở lại thì tháng này sẽ tăng lương cho tôi lên chục triệu. Giờ kiếm được 1 đồng tiề.n trả nợ cũng là may lắm nên tôi gọi điện về bảo mẹ chịu khó chăm cháu giúp mình.
Nhưng chẳng ngờ cái lần ở lại đó lại xảy ra chuyện. Đêm đó tôi vừa cho con chị ấy ti sữa và ngủ, chiếc áo chưa kịp kéo xuống thì chồng chị xuất hiện bất thình lình. Tôi vội vã kéo áo xuống thì anh ta ngăn lại. Anh ta ghì chặt lấy cơ thể tôi rồi nói nhỏ vào tai: "Nếu cô đồng ý chiều tôi hàng ngày thì cô chỉ cần làm ở đây thêm 4 tháng nữa tôi sẽ đưa tiề.n cho cô trả nợ cho vợ tôi. Nếu không thì... Cô biết đấy, ở cái nhà này tôi muốn gì là được".
Vậy là từ hôm đó tôi phải làm cái việc xấu xa đáng khin.h b.ỉ đó để nhanh chóng có tiề.n trả nợ và có thể được về bên con sớm hơn. Ngày tôi mang tiề.n đến trả chị vợ anh ta tròn mắt, còn tôi không dám ngẩng mặt lên nhìn anh ta.
Sự việc xảy ra cách đây đã 3 năm. Chồng tôi giờ đã hồi phục sức khỏe . Dạo đó anh liên tục hỏi tôi vì sao có tiề.n trả nhanh tới vậy tôi phải nói dối là vay của 2 chị gái đang ở trong Nam. Khi khỏe lại anh cố gắng làm việc để trả nợ nhưng tiề.n anh làm tôi đều mua hết đồ ăn thức uống để tẩm bổ cho chồng đặc biệt là cho con, bù lại tháng ngày con tôi phải chịu khổ sở khi mẹ đi nuôi con người ta.
Theo Một Thế Giới
Cắn răng 'nhịn yêu' chỉ vì chồng lười tắm khi trời rét căm căm Tắm mỗi tuần một lần nhưng chồng tôi ngày đêm đòi tôi 'đáp ứng' nhu cầu... Muốn chiều chồng nhưng tôi không thể nào ân ái vì ghê sợ! Thời tiết càng ngày càng rét, hôm nay Hà Nội còn xuống gần 6 độ nữa. Nó cũng đồng nghĩa với việc tôi đã &'nhịn' se.x với lão chồng lười tắm được hơn 2...