10 năm lấy chồng, tôi sợ Tết đến mức chỉ nhắc tới thôi đã ‘nhức răng’
Nói thật lòng là 10 năm nay, tôi chưa bao giờ dám mua cho mình một tấm áo mới tử tế vào dịp Tết, có chăng là chọn đại một chiếc re rẻ. Không biết mọi người thế nào chứ tôi sợ Tết quá chừng!
Qua lâu rồi cái thời son rỗi, cứ mỗi dịp Tết về lại thấy vui phơi phới. Kể từ ngày lấy chồng, mỗi năm Tết về là lòng tôi nặng trĩu với trăm mối lo. Mà hình như không chỉ tôi, nhìn chị em xung quanh, thấy phần lớn là thấy những gương mặt lo âu, những cái thở dài và lời than thở kiểu: “Ôi, Tết với nhất”, ” Sợ Tết quá”, “Làm sao để kiếm thêm, để có được một cái Tết no đủ đây”….
Bản thân tôi cũng thế, tôi sợ Tết đến mức chỉ nhắc tới thôi đã cảm thấy “nhức răng”, mỗi dịp xuân đến Tết về là tôi lại lo sốt vó. Một danh sách dài dằng dặc những người cần biết tết, nào bố mẹ họ hàng hai bên, sếp của vợ, sếp của chồng rồi những mối quan hệ thân tình… Chao ôi là nhiều. Đối với mức lương của hai vợ chồng công chức như vợ chồng tôi thì những thủ tục này quả là kinh khủng. Chúng tôi không dám biếu giỏ quà, vì với số lượng nhiều như thế nhẹ nhàng ra cũng phải tốn hơn chục triệu. Tôi chỉ dám chọn mỗi nhà một hộp bánh loại trung bình, cho vào chiếc túi đèm đẹp mang biếu, thế mà cũng đi đứt hơn 5 triệu.
Có người khuyên tôi cắt bớt thủ tục biết xén đi, nhưng cắt là cắt thế nào, Tết cổ truyền cơ mà. Lo không chu đáo còn bị trách là khác. Có năm vợ chồng tôi đến chúc Tết nhà người cậu họ còn bị người ta mát mẻ: “Năm nay mùng hai mới thấy mặt hai vợ chồng”, vì chúng tôi lỡ cắt mất suất biết Tết nhà cậu vào 27 Tết như hàng năm.
Biếu xén là một nhẽ, vấn đề tiề.n mừng tuổ.i cũng khiến tôi rất đau đầu. Hình như xã hội càng phát triển thì những nét văn hóa như lì xì đầu năm càng bị biến chất, méo mó. Lì xì bây giờ không mang tính mừng may mắn như ngày trước mà quan trọng là phong bao có dày không?
Tết năm nào cũng phải chuẩn bị một danh sách dài dằng dặc những thứ cần mua, những người cần biếu. (Ảnh minh họa)
Trẻ con bây giờ khôn lắm, mừng nhiều thì chúng vui mà mừng ít chúng xị mặt ra. Tôi luôn cẩn thận cho tiề.n và.o phong bao, nhưng thỉnh thoảng có mấy đứ.a tr.ẻ vừa nhận phong bao đã bóc ra luôn, có đứa còn chê: “Có mỗi 20 nghìn” trước mặt quan khách làm tôi sượng cả mặt. Tất nhiên bố mẹ chúng có mắng vài câu át đi nhưng tôi vẫn cảm thấy câu chuyện nhạt dần.
Video đang HOT
Cái là tôi ngán ngẩm nhất là cỗ bàn ngày Tết: Ôi chao là lãng phí! Nhà ai cũng bánh chưng, thịt gà, giò chả… Bày ê hề ra nhưng có ăn đâu, cứ làm mâm cơm cúng cụ rồi lại cất đi. Nhà đông người còn đỡ chứ như nhà tôi ít người, nấu ra rồi để lay lứt từ đầu ngày đến cuối ngày chẳng ai động đến, rồi hôm sau vẫn phải làm mâm cơm khác để cúng.
Chẳng phải ngầu nhiên mà ngày Tết mấy hàng bún riêu, bún ốc lúc nào cũng đắt hàng. Đắt vì thịt vì giò ở nhà ngán quá, chẳng ăn nổi nên phải mò ra ngoài quán ăn bát bún chống ngấy.
Tôi nghĩ chẳng phải nhà tôi mà không thiếu gì các gia đình mà Tết đã hết nhưng giò lụa, bánh chưng vẫn chất đầy tủ, rồi lại phải tìm cách chế biến xào xáo để ăn cho hết cho đỡ phí chứ cũng chẳng còn thấy ngon lành gì.
Tôi không dám mua cho mình một chiếc áo mới, chỉ cắm cúi lo Tết cho gia đình. (Ảnh minh họa)
Rồi Tết nhất đúng là dịp rượu chè, tôi chuyên vướng vào cảnh Tết mặc quần áo đẹp định đi thì khách đến, lại quay vào nhà ngả mâm, tiếp khách lai rai cả buổi, khỏi đi đâu.
Vui xuân, các anh các chú quá chén, tay nhả ga phóng vèo vèo làm tôi sợ chế.t khiếp. Đặc biệt cảnh những thanh niên quá chén, gây hấn đán.h nha.u bươu đầu chả.y má.u không phải là hiếm.
Tết tôi chẳng biết nhà chị em thế nào, có ai được nghỉ ngơi không, chứ tôi còn bận rộn hơn cả ngày thường, dọn dẹp, mua bán, sắm sửa chuẩn bị cái nọ cái kia đến tận khuya tôi mới được đi ngủ.
Chỉ còn có hơn một tuần nữa là Tết, mới nghĩ thôi mà tôi đã thấy đau hết cả đầu. Nói thật lòng là 10 năm nay, tôi chưa bao giờ dám mua cho mình một tấm áo mới tử tế vào dịp Tết, có chăng là chọn đại một chiếc rẻ tiề.n mà thôi. Nhìn ngoài kia thấy nhiều chị em xúng xính mà tôi không khỏi cảm thấy ghen tị. Giá mà nhà tôi giàu hơn một chút thì có lẽ tôi đã không phải khổ tâm về Tết thế này.
Theo Tintuc
Thấy chồng luống cuống phi tang 'thứ đó' sau chuyến công tác, tôi sững sờ vì quá sốc
Thấy anh hiền lành, có phần khờ khạo... tôi chẳng bao giờ nghĩ anh có gan mèo mờ cho đến ngày...
Ảnh minh họa
Yêu nhau hơn 2 năm mới làm đám cưới, tính đến giờ cũng chung sống được 5 năm, có 2 con sinh đôi, một trai, một gái... Tôi chưa bao giờ mảy may nghi ngờ chồng, cũng bởi anh là người vô cùng hiền lành, chất phác.
Minh, chồng tôi có thể nói là lành như đất, cũng chính vì tính nết này mà tôi đem lòng yêu thương, tin tưởng.
Anh là người chồng mẫu mực, thương yêu vợ con. Tôi lấy anh đúng là chẳng phải lo nghĩ gì. Anh kiế.m tiề.n giỏi, hết tháng lương đưa về cho vợ đều tăm tắp không thiếu một xu.
Đã thế, việc nhà việc cửa chồng cũng cùng tôi vun vén. Hai đứa đi làm về ngang nhau, anh nấu cơm thì tôi tắm táp cho con, dọn dẹp nhà cửa, ăn xong tôi rửa bát thì anh lau nhà... mấy năm trôi qua, mọi thứ vẫn nguyên vẹn như thế không hề thay đổi.
Tôi yêu và tin chồng một cách vô điều kiện, dù thỉnh thoảng mấy cô bạn đồng nghiệp của tôi vẫn hay nhắc nhở: "Chồng vàng mười thế cẩn thận không mất đấy". Tôi lại cười xòa, ai chứ chồng tôi thì chẳng phải lo. Anh ngố thế, biết gì mà mèo mỡ. Có cho tiề.n cũng không dám.
Cách đây 1 tuần, chồng tôi có chuyến công tác 4 ngày trong Sài Gòn. Hôm anh về, tôi có chuẩn bị một bữa ăn ngon. Thật sự ít khi vợ chồng xa nhau, nên không gặp một ngày tôi đã nhớ lắm rồi. Lúc anh ấy đồ trong valy ra, tôi thấy anh cứ luốn cuống, tôi lại gần thì thấy anh càng hoảng. Nghi có gì đó, tôi gằn lên hỏi anh giấu cái gì. Biết không chối được nữa, chồng tôi run rẩy thả trong tay ra, là chiếc quần nhỏ đỏ rực của phụ nữ.
Tôi thất thần ngã ngồi xuống, nước mắt chảy ra, cổ họng thì nghẹn đắng. Cảm giác ngỡ ngàng đến mức không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chồng tôi lắp bắp, anh nói không hiểu vì sao lại có thứ này trong va ly. Tôi có phải đứa ngu ngốc gì đâu mà không hiểu, ép mãi cuối cùng chồng thú nhận, hôm đó liên hoan về, một nhóm bạn rủ anh đi hát, anh uống say quá nên trót không giữ được mình. Sau đó, anh và cô ta cũng cắt liên lạc, nhưng không hiểu thế nào mà chiếc quần đó lại xuất hiện trong túi của anh.
Tôi thật sự mất niềm tin kinh khủng, cảm thấy rất đau lòng. Tôi biết chồng nói thật chuyện say xỉn quá mà bị vào tròng, nhưng cư nghĩ đến việc anh phản bội tôi là tôi không chịu được. Tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Chồng vừa già, vừa xấu, lại thất nghiệp mà vẫn ra ngoài 'mèo mỡ' Chồng thất nghiệp, tôi nuôi anh ta từng bữa ăn, vậy mà anh ta mang tiề.n của tôi cho gái.... Ảnh minh họa Tôi lấy chồng cách đây hơn chục năm. Lúc tôi chấp nhận lấy anh, thật sự cũng không phải vì yêu đương gì mà là do tôi thất tình nên chán nản. Mối tình kéo dài 7 năm kết thúc...