“10 lý do phụ nữ thời nay chớ dại mà yêu trai nghèo”
Thật sự mình còn nghĩ rằng, thời nay trai nghèo đích thị là những trai bất tài và nói thẳng ra là những trai “thất bại” rồi.
Có thể mọi người sẽ cho rằng mình là kiểu phụ nữ xốc nổi, ham giàu, muốn gây sự chú ý. Nhưng sự thật là mình đã tốn mấy năm trời để yêu những chàng trai nghèo. Và các mối tình đó đều kết thúc trong nhụ.c nh.ã làm mình phải hối hận về suy nghĩ “không cần đàn ông tốt túi, chỉ cần đàn ông tốt tình” của mình một thời.
Đây là 10 lý do mình đúc rút ra từ bản thân, và xin khuyên là chị em cũng nên lấy nó làm gương để lựa chọn bạn đời.
Là một Stylist, qua mấy năm dại dột quan niệm “không cần đàn ông tốt túi, chỉ cần đàn ông tốt tình” của mình một thời, mình thấy lãng phí thời gian khủng khiếp (Ảnh minh họa)
Một, yêu trai nghèo sẽ không bao giờ được cảm nhận vương miện của một nữ hoàng. Ban đầu mình nghĩ, chỉ cần tình yêu của anh, mình sẽ là công chúa. Nhưng dù được yêu chiều đến mấy, mà chỉ có thể ngồi ở quán cóc uống cà phê, ở vỉa hè ăn tối hay lang thang trong chợ săn hàng thùng thì đó chỉ là hạng công chúa Lọ Lem mà thôi. Tất nhiên, thời hiện đại không có phép màu để hóa phép nên lọ lem vẫn mãi là lọ lem ngồi nơi xó bếp với những bữa tiệc tưởng tượng.
Hai, yêu trai nghèo hạ sẽ bị hạ thấp sĩ diện. Xã hội bây giờ xô bồ, con người lại quá chuộng vẻ bề ngoài. Mà mình thấy đúng thôi, “quen sợ dạ, lạ sợ áo quần”. Vật chất bên ngoài tuy không quyết định nhưng làm nên đẳng cấp con người. Hẹn hò với người yêu mà ngồi sau một chiếc xe wave cũ với chiếc xe ga nó khác hẳn.
Chỉ đi cà phê thôi, mà đến thằng trông xe nó còn có quyền khinh. Bảo nó viết phiếu gởi xe nó cũng chẳng thèm, còn bảo “xe rách đó thì chó nó lấy”. Chó không thèm lấy mà mình còn ngồi sau chiếc xe đấy, hóa ra mình không bằng chó à? Mình vẫn nhớ như in cảm giác xấu hổ và tủi thân ngày đó đã hàn.h h.ạ mình thế nào. Mình tủi thân và khổ sở vô cùng.
Ba, yêu trai nghèo khiến phụ nữ trở nên tự ái, ích kỷ, đố kỵ. Hội bạn gái của mình có 5 đứa thì hết 3 đứa có người yêu có điều kiện. Lúc đầu mình toàn chỉ trích tụi nó hám vật chất. Nhưng cuối cùng, thật lòng mà nói, mình mới là người luôn khổ sở vì ganh tỵ với chúng nó.
Làm bài toán đơn giản so sánh giá trị quà cáp nhận được là biết mình đã thua đậm. Còn mỗi lần tụ họp, liếc qua cũng biết cặp mình “cùi bắp” nhất. Đi ăn hay karaoke, tụi nó đều tranh nhau trả tiề.n cả vì biết bạn trai mình nghèo. Làm một kẻ bu bám bạn bè như thế, mình đâ.m ra tự ái hay giận dỗi.
Bốn, yêu trai nghèo khiến con gái ngày càng nghèo. Tình phí là một khoản không hề nhỏ. Nếu yêu được người tiề.n bạc rủng rỉnh, mình chỉ cần việc hưởng thụ mà không cần phải tự móc ví. Đằng này, để hẹn hò, các khoản thường bị chia đôi. Tệ hơn là những lúc bạn trai hết xăng, hết tiề.n ăn… mình cũng phải quyên góp. Con gái sướng nhất là lúc được yêu. Còn như thế tính ra chả sướng.
Năm, trai nghèo thường nghèo tài năng nhưng giàu trí tưởng tượng. Hầu hết đàn ông nghèo đều không tự nhận mình bất tài. Ngược lại họ nghĩ họ chưa gặp thời. Các người yêu trước của mình đều hăng hái diễn thuyết về tương lai lập công ty này, mở dự án nọ. Mở miệng ra là nhắc đến tiề.n tỉ nhưng đến bữa ăn vặt trăm nghìn đồng cũng để bạn gái trả.
Video đang HOT
Sáu, nếu không giàu trí tưởng tượng thì họ cũng sẽ rất sĩ diện hão. Đã ai gặp tình huống bị người yêu vay tiề.n để chở mình đi ăn chưa? Một người yêu cũ của mình đã làm thế. Tức là đến chế.t vẫn không chịu nhận mình nghèo, không có khả năng “bao” bạn gái.
Mình nhớ như in câu nói kinh điển của chàng ta “Đây nhé, tiề.n này là anh mượn, anh sẽ trả. Tức là bữa ăn hôm nay vẫn được trả bằng tiề.n của anh. Yêu anh em sẽ chẳng phải tốn kém gì cả”. Mình phát ốm với trò sĩ diện này của anh.
Bảy, phụ nữ yêu trai nghèo thường rất khó đẹp lên. Lý do đơn giản là họ không thích bạn gái chưng diện nổi bật và bị gọi là “hoa bãi cắm bãi *** trâu”. Ngoài ra còn nguyên nhân sâu xa hơn đó là họ sợ tốn thêm tiề.n và.o khoản làm đẹp cho người yêu. Đàn ông ai cũng thích cái đẹp, nên hễ chàng nào khó chịu vì bạn gái thích làm đẹp và biện cớ bằng cách nói “anh muốn em đơn giản mộc mạc” thì rõ là có vấn đề.
Một trong số người yêu cũ của mình có thói quen là kiếm cớ gây gổ mỗi khi mình diện đồ đẹp. Và nói thẳng luôn “Em cố tình làm anh mất mặt phải không?”. Bó tay.
Tám, yêu trai nghèo rất khó được sự đồng thuận từ gia đình. Tâm lý làm cha mẹ ai cũng muốn con gái tìm được một bến đỗ bình yên và sung túc. Thế nên, 4 lần mang người yêu về giới thiệu là 4 lần mình làm bố mẹ buồn phiền lo lắng. Phản đối thì sợ mình làm liều, nhưng đồng ý lại sợ tương lai con gái sẽ bấp bênh.
Chín, yêu trai nghèo thì xác định luôn là nặng gánh gia đình nhà chồng. Chồng nghèo, dĩ nhiên bố mẹ chồng cũng không thể khá hơn. Làm vợ, làm dâu trong một gia đình thiếu trước hụt sau, liệu có bình yên thanh thản mãi được không? Gánh nặng kinh tế mình biết, nó đủ mạnh để làm phá hủy tình yêu và sự chung thủy.
Thực sự với mình bây giờ, thời nay trai nghèo đích thị là những trai bất tài và nói thẳng ra là những trai “thất bại” rồi (Ảnh minh họa)
Mười, yêu trai nghèo rất thấp thỏm, như người đi trong đường hầm với tâm trạng chờ đợi tương lai tươi sáng phía trước. Nếu gặp may, sẽ đến lúc gặp ánh sáng. Ngược lại, đó sẽ là một cuộc đán.h cược trả giá bằng cả cuộc đời chờ đợi. Và cuối cùng, nếu có may mắn hay không thì đều phải trải qua cả một chặng đường trong nghèo khó.
“Bonus” thêm một điều mà mình nói ra có vẻ hơi cành cao cành thấp và động chạm tới nhiều đàn ông. Nhưng thật sự mình còn nghĩ rằng, thời nay trai nghèo đích thị là những trai bất tài và nói thẳng ra là những trai “thất bại” rồi.
Vì thế, các bạn đừng “mắng” mình nhé. Đó chỉ là tất cả bài học xương má.u và lý do mình khuyên chị em nên suy nghĩ trước khi yêu một người nghèo. Nói chung, nói trắng ra điều mình muốn nói là: Phụ nữ nên chọn trai giàu mà yêu vì sinh ra là phụ nữ thời nay, ai cũng “có giá” hết!
Theo VNE
Yêu trai nghèo chưa hẳn đã khổ, yêu trai hèn mới là ác mộng
Em nghĩ trai tỉnh nhập cư chẳng có gì xấu, chỉ xấu khi họ không có chí tiến thủ, an phận với mức lương "còm" và cuộc sống chật vật.
Gửi tác giả bài: "Nhà bạn trai tôi ở Hà Nội mà bé xíu và chẳng có gì đáng giá"!
Trước hết, em xin chia buồn cùng chị. Không phải vì quen một anh nhà nghèo, mà vì chị quen một anh keo kiệt bủn xỉn lại chẳng có chí làm giàu. Hơn nữa, vì chăm chăm vào cái mác "trai Hà Nội" nên chị đang phải trả giá cho sự thực dụng của mình.
Ở bài phản hồi này, em xin phép chỉ nói đến vế đầu - những anh chàng keo kiệt bủn xỉn lại nhụt chí an phận để rồi làm khổ gia đình.
Với mức lương 6 triệu/tháng tiề.n thưởng, anh ta hoàn toàn có thể gói ghém và (thỉnh thoảng) dẫn chị đến những chỗ tốt đẹp hơn là trà đá vỉa hè, cơm đường cháo chợ. Trường hợp lạc quan nhất là anh ta dành dụm tiề.n để mua nhà mới hoặc phụ giúp chi tiêu gia đình (em không nghe chị nhắc đến bố mẹ anh ta nên đoán bừa rằng kinh tế gia đình do anh gánh vác). Nhưng nếu không phải như thế thì sao?
Chị ơi, yêu trai nghèo chưa hẳn đã khổ - yêu trai hèn mới là ác mộng (Ảnh minh họa)
Chị ơi, yêu trai nghèo chưa hẳn đã khổ - yêu trai hèn mới là ác mộng. Em năm nay 21 tuổ.i. Năm 19 tuổ.i em đi dạy đàn với mức thu nhập 8 triệu/tháng. Sau này vào đại học, em bớt giờ làm lại nên thu nhập hàng tháng rơi vào mức 3-4 triệu. Thi thoảng em lao theo những đợt buôn bán thời vụ thì thu nhập gấp vài lần. Tuy nhiên em kiế.m tiề.n giỏi, tiêu tiề.n cũng giỏi. Do tính bốc đồng thoải mái của gái Sài Gòn mà lương của em tháng nào cũng bay sạch tháng đó.
Người yêu em gốc Bắc, thua em 1 tuổ.i, cũng còn đi học, thu nhập từ làm thêm hàng tháng khoảng 4-5 triệu. Anh là con một, bố mẹ là người nhập cư, nhà chỉ có một mẹ một con nên kinh tế không phải là vấn đề. Trước khi quen em, anh chỉ việc đi học ở trường, đi học thêm rồi về nhà với mẹ. Từ khi yêu nhau, anh từ cậu công tử bột trở nên người ham kiế.m tiề.n, thậm chí kiế.m tiề.n còn giỏi hơn em.
Ban đầu chỉ là những việc cỏn con, thu nhập 2 triệu/tháng. Sau đó anh làm thêm việc, cứ nghe có chỗ nào kiế.m tiề.n chân chính là anh nhào vào thử sức. Hỏi ra mới biết anh sợ em mặc cảm vì yêu người nhỏ tuổ.i hơn, lại không có việc làm, chỉ biết ngửa tay xin tiề.n mẹ. Ngoài ra, bố anh mất sớm, nhà anh từng lâm vào cảnh khó khăn, phải gây dựng lại mọi thứ từ bàn tay trắng nên anh rất thấm thía cái nghèo.
Có lần anh thấy hai người bạn thân (đang yêu nhau) nhịn đói vì hết tiề.n. Anh tuyên bố: "Làm gì làm chứ không bao giờ anh để người yêu mình phải nhịn đói".
Trước anh, em chỉ thích yêu trai hơn tuổ.i. Có người gần 30 tuổ.i đầu, đi xe ga, mặc hàng hiệu nhưng lại bằng lòng với lương 10triệu/tháng, cứ thiếu tiề.n thì ngửa tay xin mẹ. So với những người lớn tuổ.i em từng yêu, anh chỉ chạy chiếc xe số, xài điện thoại secondhand của mẹ để lại, da đen nhẻm vì dang nắng cả ngày. Nhưng anh hoàn toàn có tư cách bước đến đứng ngang hàng với những người lớn hơn cả chục tuổ.i kia, bởi anh là người có chí, có tham vọng.
Với thu nhập đó, người yêu em làm gì?
Anh dành một khoản để tiết kiệm, còn lại dùng để mua quà và dẫn em đi đây đó. Xin đừng nghĩ em ăn bám người yêu: không có anh em vẫn sống thoải mái với thu nhập của chính mình. Nhưng anh đã giành về phần mình quyền lo lắng chăm sóc em, đúng nghĩa từng-cái-ăn-từng-cái-mặc. Ngày trước khi anh chưa có việc làm, em là người chi tiề.n chủ yếu.
Hôm nào hết tiề.n ăn tiệm thì em về nhà anh hoặc anh đến nhà em tự nấu ăn. Khi có việc làm và có thu nhập, anh trở thành người chủ chi trong các buổi đi chơi và luôn tiết kiệm được một khoản để thỉnh thoảng dẫn em đi nhà hàng hay mua thứ gì đó đắt tiề.n. Những bó hoa tặng em, anh luôn chọn từng bông mua về và tự tay bó. Em vẫn hay đùa rằng nếu không yêu em, chắc anh đã sớm thành triệu phú vì hầu như anh chẳng có nhu cầu ăn uống bên ngoài (toàn do em lôi kéo) hay mua sắm gì.
Em không biết chuyện của chúng em rồi sẽ kết thúc ra sao vì cả hai vẫn còn quá trẻ. Em chỉ biết chắc một điều: dù sau này người thành duyên với anh có phải là em hay không, anh vẫn luôn là người có trách nhiệm, có chí làm giàu và cô gái lấy được anh quả thực có phúc lắm.
Chị ơi, không phải ai cũng may mắn lấy được chồng vừa giàu vừa ham kiế.m tiề.n như chị trong bài viết "Những nỗi sung sướng ngất trời khi lấy chồng giàu". Người yêu em chưa giàu nhưng em cũng sung sướng hạnh phúc chẳng kém gì chị ấy. Em nghĩ trai tỉnh nhập cư chẳng có gì xấu, chỉ xấu khi họ không có chí tiến thủ, an phận với mức lương còm và cuộc sống chật vật.
Dù sau này người thành duyên với anh có phải là em hay không, anh vẫn luôn là người có trách nhiệm có chí làm giàu và cô gái lấy được anh quả thực có phúc lắm (Ảnh minh họa)
Thứ lỗi cho em nói thẳng: không phải chỉ người yêu chị không có chí, ngay cả bản thân chị cũng an phận với cái danh "công chức nhà nước tại Hà Nội" và đồng lương ít ỏi. Cái chí của chị là lấy chồng có nhà to ở Hà Nội. Giả sử chị gặp được một anh trai Hà Nội có nhà to, lương cao, liệu chị đã xứng đáng với anh chưa?
Thằng em trai em đến giờ vẫn chưa có người yêu. Đơn giản vì ngày nó vào đại học, ba mẹ em mua cho nó một chiếc xe secondhand biển số tỉnh. Nó ngoan ngoãn chạy chiếc xe đó, cũng chẳng thèm thanh minh thanh nga rằng nhà tao 4 đời là người Sài Gòn gì cả. Thế là dù nó cao mét tám, mặt mũi khôi ngô đẹp trai, không ăn chơi đua đòi, có thu nhập từ việc làm thêm, vẫn không có em nào chịu theo nó chỉ vì nghĩ rằng nó là dân tỉnh!
Các cô gái tỉnh cứ thích những thứ từ trên trời rơi xuống mà không chịu nhìn lại mình. Cái tham vọng đặt không đúng chỗ của các chị sẽ đem lại hạnh phúc thật sự sao?
Theo VNE
Chia tay vì em gái là 'kì đà cản mũi' Đi đâu anh cũng chở cô theo. Anh nói ở đây cô bé không quen biết ai nên để ở nhà sợ cô buồn. Từ ngày đó, chúng tôi không biết đi riêng là thế nào. Nếu muốn đi riêng thì phải sau 22h khi anh đưa cô em về nhà rồi chúng tôi mới lượn lờ lòng vòng được. Trong đời bạn...