1 năm qua chồng cứ mua ba.o ca.o s.u mang về là tôi lại đem vứt và kết quả bất ngờ
Kể lại chuyện của mình tôi chỉ cảm thấy mình như một kẻ dại khờ bị lừ.a gạ.t suốt biết bao năm qua. Tôi thấy mình bế tắc khi phát hiện sự thật mà chồng mình che giấu…
ảnh minh họa
Tôi là con gái tỉnh lẻ nhưng cũng sống trong 1 gia đình bố mẹ có nghề nghiệp và thu nhập ổn định. Nhìn vào người ta cũng đủ hiểu gia đình tôi cũng không có thiếu thốn gì. Tôi lên học đại học và quen anh. Anh cũng là chàng trai tỉnh lẻ, gia đình anh cũng khá giả và cũng có thể vì sự đồng điệu ở cái ký do rằng chúng tôi đều xa quê nên dễ dàng cảm thông với nhau hơn.
Chúng tôi dễ có những cảm mến và yêu nhau nhanh chóng. Tình yêu ấy được gia đình hai bên ủng hộ vô cùng. Hạnh phúc với tình yêu đó kéo dài gần 2 năm thì hai đứa chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Thật sự thì một đám cưới nên diễn ra sớm hay muộn.
Đám cưới hạnh phúc được diễn ra vào một ngày trời khá lạnh vào dịp sát tết. Đêm tân hôn nồng nàn của vợ chồng diễn ra như ý nguyện. Chúng tôi sống trong hạnh phúc như thế. Nhưng có 1 điều lạ là chồng tôi anh rất thích dùng bảo hộ. Lúc nào gần gũi tôi anh cũng ngay lập tức dùng bảo hộ. Mặc dù đang cao hứng đến mức nào nhưng không có ba.o ca.o s.u bên cạnh anh cũng lập tức đứng phắt dậy để lấy và dùng.
Vợ chồng tôi đồng ý với kế hoạch chừng 1 năm sau ngày cưới cho ổn định. Nhưng sau đó 1 năm thì chồng tôi vẫn chăm chỉ mua ba.o ca.o s.u về để dùng dần với tôi. Còn bản thân tôi và bố mẹ hai bên đều đã thực sự mong có con, có cháu. Cứ mỗi lần như thế tôi đều vứt vào sọt rác tất cả ba.o ca.o s.u chồng mua về. Những lần đầu tiên anh không dám nói gì mà chỉ nhìn tôi. Nhưng sau đó anh cũng hỏi lại:
(Ảnh minh họa)
- Sao em lại làm thế?
Video đang HOT
- Anh còn muốn kế hoạch đến bao giờ nữa. Em muốn làm mẹ rồi.
- Anh, nhưng anh… đợi anh thêm 1 thời gian nữa đi.
- Đợi, anh còn muốn em đợi đến khi nào nữa?
Tôi không thèm nghe anh trả lời mà lập tức bỏ về phòng. Thật sự tôi không hiểu chồng mình nghĩ gì mà lại như thế. Chẳng nhẽ anh không muốn được làm cha sao? Thật sự càng nghĩ tôi càng buồn. Vậy mà sau vụ cãi nhau nảy lửa đó, anh vẫn đều đặn mua ba.o ca.o s.u về nha. Tôi nhiều lần ấm ức đến phát khóc. Vậy rồi mỗi lần chồng mua ba.o ca.o s.u về là tôi lại đem vứt đi. Nhiều lần anh biết nhưng cũng không dám nói lại gì. Có cả những khi đang gần gũi nhau mà chỉ vì không có ba.o ca.o s.u anh cũng không tiếp tục.
Thậm chí còn có quãng thời gian tôi nghi ngờ anh mắc bệnh nên mới thế. Tôi cố gắng tìm hiểu nhưng vẫn không thu lại kết quả gì nhiều. 1 năm ròng rã anh vẫn tiếp tục mua ba.o ca.o s.u về còn tôi thì đem đi vứt, chúng tôi cứ chơi trò đuổi bắt với nhau như thế suốt 1 thời gian dài.
Cuối cùng tôi cũng tìm được nguyên nhân. Chiều muộn hôm đó, tôi đi làm về. Bình thường tôi về sớm hơn. Nhưng nay có liên hoan công ty nên tôi đã gọi điện cho chồng dặn mình sẽ về muộn. Thế nhưng mới ăn uống xong chuẩn bị đi hát hò thì tôi mệt quá nên xin về trước. chính vì về trước nên tôi đã phát hiện ra điều không thể ngờ được. Khi đó tôi vô tình nghe thấy anh đang nói chuyện với ai đó. Tôi không biết đầu dây bên kia nói gì, chỉ có nghe được anh nói:
- Vợ tao giục có con lắm rồi mày ạ. Mày giúp tao được không?
- Tao biết thế là có lỗi với vợ. Nhưng tao bị vô sinh rồi. Cưới được gần 1 năm khi có ý định có con vì hết thời kì kế hoạch đề ra thì chỗ đó của tao đột nhiên bị đau. Tao tiện đi khám phát hiện ra chuyện này nên tao không dám nói cho cô ấy biết.
- Được rồi, tao chờ tin tốt của mày. Giúp tao nhé…!!!
- Anh… anh vừa nói cái gì vậy? – tôi đẩy cửa phòng vào hỏi chồng trong khi anh giật mình đán.h rơi cả điện thoại lắp bắp hỏi:
- Em, vợ, em về khi nào vậy?
- Anh nói đi, nói cho em đi. – tôi hét lên khi gương mặt đã ướt đẫm nước mắt. Anh cúi gằm mặt không nói thêm gì.
Chúng tôi lặng lẽ đứng một lúc lâu. Anh mới đỡ tôi ngồi xuống ghế rồi kể mọi chuyện. Anh nói anh bị vô sinh, bác sĩ nói bị hiếm muộn và cơ hội làm cha không cao. Điều này sao anh không nói với tôi. Giờ anh còn nhờ bạn của anh để làm chồng tôi thay anh, giúp tôi kiếm lấy 1 đứa con. Thật sự nghĩ mà tôi thấy đau lòng quá. Tôi thấy mình bế tắc, cả hai chúng tôi vẫn còn khá trẻ, vẫn có thể chờ đợi. Nhưng còn ý nghĩ mà anh đề nghị với bạn anh, tôi cảm thấy mình không được tôn trọng. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo blogtamsu
Chỉ vì quá xấu, ngay cả khi tôi có bầu, anh cũng không chịu cưới
Bi kịch này tôi đã chuẩn bị tinh thần cho mình từ trước, nhưng sao vẫn thấy hụt hẫng quá. Giá mà anh có thể vì đứa con mà chấp nhận tôi thì tốt biết bao...
Việc anh từ chối không chịu cưới tôi có lẽ cũng là một cái kết được báo trước. Giờ anh cưới tôi mới là... chuyện lạ. Ngay cả cái việc tôi và anh qua lại với nhau cũng là lén lút chứ nếu có ai biết chắc họ cũng ngạc nhiên lắm. Họ chắc chắn sẽ lấy làm lạ vì một người như anh lại cùng cô gái xấu xí như tôi.
Tôi và anh làm cùng chỗ với nhau. Mối quan hệ của chúng tôi không đơn thuần là đồng nghiệp. Tôi mê anh đến cuồng dại, còn anh, dĩ nhiên chỉ coi tôi là một người bình thường, thậm chí chẳng đáng để bận tâm. Đơn giản, vì chúng tôi khó lòng thuộc về nhau. Anh giàu có, điển trai, lại có học. Trong khi đó, tôi mặc dù không tệ về trình độ nhưng thực sự ngoại hình xấu xí của tôi là thứ khiến tôi không thể nào sánh với anh. Anh có rất nhiều người theo đuổi, trong đó có kẻ công khai, có người thầm lặng, bao gồm cả tôi.
Ngay cả cái việc tôi và anh qua lại với nhau cũng là lén lút chứ nếu có ai biết chắc họ cũng ngạc nhiên lắm. (ảnh minh họa)
Vì công việc, tôi được thường xuyên tiếp xúc với anh. Cái cách anh đối xử với tôi rất dịu dàng, ân cần làm tôi cảm động. Tôi biết nó không phải là tình yêu mà chỉ đơn thuần là anh rất tử tế, tốt với mọi người. Anh hiểu nỗi mặc cảm trong lòng tôi nên luôn cố gắng để tôi hòa đồng nhất.
Nhưng từ phía tôi, thì tôi si mê anh thực sự. Tôi biết đó chỉ là đơn phương từ phía mình nhưng tôi không thể ngừng nhớ, ngừng yêu anh. Thêm vào đó, cơ hội được làm việc, tiếp xúc với nhau nhiều khiến tôi lại càng không quên được.
Và rồi, trong một lần hai đứa đi công tác, anh say rượu, tôi cũng thế... chúng tôi đã qua đêm với nhau. Sáng hôm sau tỉnh dậy, anh đã vô cùng hốt hoảng. Đó là lần đầu tiên tôi dám đối diện với anh.
Tôi thành thật thừa nhận tình cảm của mình và tôi không trách anh về chuyện hôm qua. Thậm chí tôi coi đó như một may mắn để được gần anh dù nó chẳng dẫn tới một kết cục như tôi mong đợi. Anh là người đàn ông đúng mực, có tự trọng, anh dằn vặt ghê gớm về những gì đã gây ra cho tôi. Anh lo lắng mua thuố.c tránh thai về cho tôi để tránh hậu quả. Anh còn hứa sẽ giúp đỡ tôi hết mình khi tôi cần vì những lỗi lầm đã tạo ra.
Anh là người đàn ông đúng mực, có tự trọng, anh dằn vặt ghê gớm về những gì đã gây ra cho tôi. (Ảnh minh họa)
Nhưng anh không hiểu, với tôi, đó là niềm vui. Nếu không có sự lầm lỡ đó, chắc chắn chẳng bao giờ tôi có cơ hội được gần anh. Thuố.c ấy tôi không uống, không phải vì tôi muốn có cơ hội phạt vạ anh mà vì tôi hi vọng, nếu có may mắn nào để tôi mang bầu, tôi sẽ được có con với anh, người đàn ông mà tôi yêu và khao khát.
Thế rồi mọi chuyện đúng như tôi mong đợi. Tôi đã có bầu. Ở cái tuổ.i không còn trẻ, bản thân lại chẳng xinh đẹp, đứa con với người đàn ông đẹp trai, giỏi giang và đạo đức như anh là một may mắn với tôi. Tôi đã không dám nói với anh về điều này vì sợ anh nghĩ tôi là loại con gái hèn kém, mồi chài anh...
Nhưng khi cái bụng ngày một to lên, tôi không thể giấu anh được nữa. Anh đã hẹn gặp tôi để hỏi rõ mọi chuyện và... tôi thừa nhận. Nhìn cái dáng vẻ đau khổ của anh tôi lại thấy bị tổn thương vô cùng. Tôi biết anh bế tắc là bởi vì anh cảm thấy có tội nhưng lại không muốn cưới tôi... Sau hơn 2 tuần suy nghĩ, anh quyết định sẽ nhận đứ.a b.é, sẽ chu cấp cho tôi mỗi tháng 5 triệu để tôi nuôi con nhưng anh xin lỗi vì không thể lấy tôi làm vợ.
Tôi đã chuẩn bị tâm lí cho điều này, nhưng tự nhiên vẫn thấy buồn và đa.u đớ.n quá. Dường như đứa con vẫn không đủ để khiến anh thử chấp nhận tôi dù chỉ 1 lần. Bạn bè tôi nói cứ bắt đền, ít ra là bắt anh cưới, đợi con ra đời xong rồi l.y hô.n, nhưng... tôi thấy mình chẳng có mặt mũi nào để làm thế... Tuy nhiên bạn bè nói, thà để con mình có bố danh chính ngôn thuận rồi hai đứa l.y hô.n còn hơn là để con sinh ra đã mang cái danh không bố... Tôi có thể bỏ qua danh dự của mình nhưng nghĩ đến con, tôi lại không muốn con phải chịu thiệt thòi. Anh là người đàn ông đàng hoàng, nếu tôi đòi hỏi, chắc chắn anh sẽ không nỡ gây tội ác.
Tôi có nên làm thế hay không?
Theo Khám phá
Nghi vợ ngoạ.i tìn.h tôi đuổi mẹ con cô ấy ra khỏi nhà để rồi 5 năm sau... Mây thang sau Thăng cươi vơ mơi, con Thao vât lôn vơi cai bung bâu khê nê. Ngay Thăng va Tinh tung anh đi chơi cung la ngayThao đau đơn vât va vươt can 1 minh. Nhin đưa con trai con đo hon cô chi biêt khoc. ảnh minh họa Ngay Thao sinh ra đa thiêu tinh thương cua bô, ông căp bô...